Cuối cùng Hàn Duy Thái không nhịn được ra khỏi phòng đi đến chỗ Trần Thanh Lan.
Nhưng anh không thấy Trần Thanh Lan ở đó.
Anh nhíu mày chặt lại, anh bỗng phát hiện lúc đối mặt với Trần Thanh Lan, mình luôn dễ dàng tức giận.
Anh bực bội kéo cổ áo, dù sao cũng đã có Nghiêm Cẩn ở đó chịu trận, nên anh đi ra ngoài hút thuốc.
Lúc anh đi đến cửa thì nhìn thấy người phụ nữ ngồi xổm nôn khan ở ven đường, nhìn cô có vẻ không thoải mái cho lắm.
Hàn Duy Thái đốt một điếu thuốc rồi nghiêng người dựa vào cửa, im lặng nhìn cô khó chịu ngồi ở đó.
Anh bỗng nhiên nhớ tới chuyện cô tức giận tát mình một cái, anh không khỏi đưa tay sờ mặt mình.
Không biết có phải anh vẫn chưa hết giận vì cái tát kia hay không, nên cố ý khiến cô bị xấu hổ.
Anh đi đến bên cạnh cô, nhìn từ trên cao xuống, cười nhạo nói: "Em tiếp rượu sao? Còn có dịch vụ khác không, ví dụ như ngủ chung?"
Mặc dù Trần Thanh Lan đau đầu, nhưng cô có thể nghe ra được giọng nói này là của ai nên không ngẩng đầu nhìn, cô vẫn cúi đầu, muốn nôn ra nhưng không nôn ra được gì, dạ dày cứ cuộn lên khó chịu.
Hàn Duy Thái híp mắt, Trần Thanh Lan làm như không thấy khiến anh buồn bực trong lòng.
Càng tức giận hơn, anh khom người kéo cô lên: "Tôi nói chuyện với em mà em không nghe thấy sao?"
Sắc mặt Trần Thanh Lan ửng hồng lên, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468847/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.