Hàn Duy Thái đang bực bội cởi cúc áo ở cổ, nhìn thấy Trần Thanh Lan đi vào, bỗng dưng anh cảm thấy tâm trạng tốt lên nhiều.
Động tác của anh vô cùng chậm rãi.
Trần Thanh Lan để mì lên bàn, sau đó đi tới phía trước anh, giúp anh cởi cúc áo, "Nhìn anh có vẻ không vui, là ai lại chọc giận anh rồi?"
Hàn Duy Thái cúi mặt xuống nhìn cô, đột nhiên nắm lấy tay cô, mỉm cười như không, "Em chọc giận tôi, vì vậy tôi không vui."
"Tôi chọc anh lúc nào?" Trần Thanh Lan nhìn vào mặt anh, hỏi: "Anh trở về, tôi còn không thèm ăn cơm tiếp, lên đây gặp anh luôn, còn
nấu mì cho anh, tôi không tốt ở chỗ nào chứ, anh nói đi?"
"Hai ngày không gặp em, đã trở nên nhanh mồm nhanh miệng vậy rồi?" Hàn Duy Thái đưa tay lên, ôm lấy eo cô, khiến người cô áp sát vào anh.
Tư thế thân mật như vậy khiến cho Trần Thanh Lan hơi đỏ mặt.
Cô hất tay anh ra, cởi áo khoác của anh ném xuống giường, giả vờ như không có gì, cầm bát mì tới, "Anh ăn chút đi."
Hàn Duy Thái không cầm, chỉ nhìn mì trong bát.
"Tôi đặc biệt nấu cho anh đó, ăn xem thử tài nấu nướng của tôi đi?"
Trần Thanh Lan cầm đũa gắp mì lên, đưa lên miệng anh, "A!"
Hàn Duy Thái nhìn dáng vẻ chăm chú của cô, mở miệng.
Ừm, mùi vị cũng rất hài hòa.
"Thật ra tôi có thứ tốt hơn có thể cho em."
Trần Thanh Lan vô ý hỏi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468828/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.