Trần Thanh Lan không thể đẩy ra, Hàn Duy Thái vẫn hôn được cô.
"Em gầy quá, anh thật muốn coi em là heo mà nuôi cho mập."
Chỗ nào của cô cũng ổn, chỉ có điều hơi gầy.
Hàn Duy Thái bế cô lên lầu rồi đặt cô xuống giường: "Em yên tâm ngủ một giấc đi, anh sẽ về nhanh thôi."
Trần Thanh Lan ngoan ngoãn gật đầu, mặc dù không hề buồn ngủ nhưng cô vẫn nhắm mắt lại.
Vì cô biết, chắc hẳn bây giờ Hàn Duy Thái có việc cần làm.
Cho nên điều cô có thể làm chính là yên lặng, chờ đợi kết quả.
Khi Hàn Duy Thái đứng dậy, Trần Thanh Lan kéo tay anh, thấp giọng nói: "Dù sao bà ấy cũng là mẹ của vợ chưa cưới anh, nếu anh khó xử thì tôi cũng không làm khó anh, hơn nữa tôi mới là người không thể tồn tại, bà ấy hận tôi, tôi không trách."
Hàn Duy Thái ngăn cánh môi đang mấp máy mở ra đóng vào của cô, nhìn cô thật sâu rồi cúi người hôn lên trán cô: "Nghe lời, đừng
nghĩ lung tung."
Chuyện gì cũng cần có chừng mực, nếu nói tiếp sẽ là cố ý, Trần Thanh Lan rất thức thời không nói thêm gì nữa.
Cô cười khẽ rồi nói: "Em nghe anh."
Sau đó nhắm mắt lại.
Hàn Duy Thái yên lặng ngồi bên giường không vội đi ngay.
Trần Thanh Lan hơi nghiêng đầu, mái tóc dài đen như mực xoã trên gối, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, làn da trắng nõn vùi vào gối,
lông mi cong cong vừa đậm vừa dài, cô nhắm mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468815/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.