Hàn Duy Thái đứng yên tại chỗ, vẻ mặt có chút chua xót, anh nhìn Trần Thanh Lan rồi nhắm hai mắt lại, ánh mắt đó rốt cuộc mang theo hàm ý gì chứ, chỉ vài giây ngắn ngủi trôi qua, không nghĩ tới lại dài đằng đẵng tới vậy.
Chuyện phức tạp đến mức anh không hiểu hiện tại mình đang nghĩ gì, nên làm gì cho phải.
Anh dùng lòng bàn tay tinh tế mang theo hơi ấm của mình xoa nhẹ lên tóc cô, vừa mâu thuẫn vừa có chút bất lực, "Cô rốt cuộc là ai
hả?"
Phải chăng kiếp trước anh đã nợ cô, nên đời này cô được ông trời phái xuống để trừng trị anh.
Rõ ràng bản thân anh hiểu rất rõ cô là ai, một người muốn lấy bằng được cổ phần trong tay anh.
Hàn Duy Thái thở dài một tiếng. Nắm lấy đôi bàn tay không yên ổn của cô, "Ðừng nháo nữa..."
Trần Thanh Lan chỉ nghĩ anh sẽ sớm kết thúc mối quan hệ với cô, cô mở to đôi mắt, trong đáy mắt còn lưu lại vài vệt nước mắt, giọng nói của cô có chút trầm thấp, mang theo chút khàn khàn, "Anh thật sự không cần tôi nữa đúng không?"
Yết hầu của Hàn Duy Thái lên xuống vài lần, rồi nói phải.
Trần Thanh Lan như được ân xá, kích động tới mức khóc nấc lên.
"Chỉ như vậy mà đã vui tới mức đó rồi sao, đối với cô, cổ phần đó quan trọng đến như vậy sao?"
Trần Thanh Lan mạnh mẽ gật đầu.
Cô biết chỉ bằng vào cổ phần đó chưa chắc đã vào tay bọn họ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468782/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.