Cơ thể cô run run, nước mắt chảy đầy mặt.
"Dậy đi." Hàn Duy Thái vỗ vào mặt cô.
Nhưng cô vẫn không tỉnh dậy, dường như đang rơi vào nỗi bi thương nào đó không cách nào thoát ra.
Hàn Duy Thái chỉ có thể nắm lấy tay cô, vẻ mặt trở nên phức tạp, rốt cuộc đã mơ thấy gì mà trở nên đau lòng đến như thế?
Một lúc lâu sau, Trần Thanh Lan mới giật mình tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng.
Mồ hôi trộn lẫn với nước mắt khiến tóc bết vào gương mặt.
Mở mắt ra thấy Hàn Duy Thái đang nhìn mình, cô vội vàng lau mặt, kéo đôi môi khô khốc, "Anh tỉnh rồi sao?"
Hàn Duy Thái nhìn cô rất lâu mới nhàn nhạt "ừm" một tiếng, "Rót cho tôi ly nước."
"Vâng." Trần Thanh Lan đứng dậy, rót một cốc nước.
Đây giống như nơi thường ở, thứ cần thiết cho sinh hoạt đều có.
Trần Thanh Lan cho thêm chút mật ong vào nước của anh, cầm qua đưa cho anh.
Khi cô bưng ly qua, Hàn Duy Thái đang dựa vào đầu giường, day lông mày để giảm bớt khó chịu sau cơn say.
Trần Thanh Lan đưa ly nước cho anh, "Đói rồi đúng không, tôi đi làm chút gì cho anh ăn."
Hàn Duy Thái không trả lời, chỉ nhận lấy cốc nước uống cạn.
Trần Thanh Lan nhìn ra anh không muốn nói chuyện, cô yên lặng đi ra khỏi phòng, khi cô đi đến cửa tiếng của Hàn Duy Thái vang lên sau lưng, "Tôi sẽ cho người mang lên."
Nói xong anh đứng dậy lấy quần áo trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468780/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.