Trương Diễm bất giác thẫn thờ một lúc, ngạc nhiên vì sao cô lại nói những lời như vậy.
Hoặc là nói, những tư tưởng này ở độ tuổi của cô không nên có.
Tuy rằng không phải ở độ tuổi thanh xuân, nhưng cũng chỉ mới hơn hai mươi tuổi, đáng lẽ nên hướng tới một tình yêu đẹp như chuyện cổ tích chứ.
"Cô chưa từng thích ai sao? Ví dụ như mấy ngày không gặp sẽ nhớ, hoặc là cô đang làm chuyện gì đó, thì đột nhiên nhớ tới một người, cô chưa từng vậy sao? Một lần cũng chưa luôn?" Trương Diễm không tin, đều là con người, sao có thể không có cảm xúc gì được.
"Không có." Trần Thanh Lan trả lời một cách chắc chắn, sợ cô ấy lại nói đến vấn đề này nên cô nhanh chóng đổi chủ đề, "Cô và Trần...
cô và bạn trai quen biết nhau thế nào vậy?"
Co vốn dĩ định nói tên Trần Thanh Hoàng, nhưng ý thức được mình đã lỡ lời nên đổi lại.
Tâm tư Trương Diễm bắt đầu bay bổng, như là đang nghĩ tới chuyện xưa.
Cảm xúc bi thương ngày càng nhiều, "Lúc tôi 17 tuổi, bố mẹ đang làm việc ở công xuởng thì đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sự cố
lần đó đã dẫn tới thương vong của mười mấy công nhân, chủ thầu không đền nổi nên đã lén bỏ trốn, lúc đó em gái tôi mới có mười tuổi.
Từ đó chỉ có tôi và em gái sống dựa dẫm vào nhau, tôi cũng trở thành người gánh vác cả gia đình, ra ngoài làm thêm kiếm tiền duy trì
cuộc sống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468778/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.