Tức giận thì tức giận, động tác của anh vẫn vô cùng cẩn thận, anh sợ chỉ cần sơ ý một chút thì người này sẽ lập tức biến mất khỏi thế giới này.
Hai tay Hàn Duy Thái vòng qua, ôm lấy cô từ cửa sổ đưa vào.
Hai chân vừa chạm đất, Trần Thanh Lan thở dài một hơi.
"Vì sao lại làm chuyện ngu ngốc như vậy hả? Không muốn sống nữa à?" Hàn Duy Thái không hiểu vì sao mình lại tức giận như vậy.
Sợ, đương nhiên là sợ chết, nhưng thù lớn chưa trả, sao cô có thể chết được.
Trần Thanh Lan rũ mắt xuống, cô còn chưa nắm được cổ phần trong tay, cô không thể để Trần Thanh Vi biết mình có quan hệ với Hàn Duy Thái được.
Cô sợ xảy ra rủi ro.
Nhưng cô không thể nói như vậy.
"Không phải tôi sợ gây thêm phiền phức cho anh sao? Dù sao đó cũng là vợ chưa cưới của anh, bị cô ta nhìn thấy, chắc chắn anh sẽ rất
phiền phức."
"Đừng tự cho là mình thông minh." Hàn Duy Thái lạnh lùng quăng cho cô một câu.
Thật ra lúc Trần Thanh Vi đi vào, anh cũng không muốn giấu cô, bị phát hiện thì bị phát hiện thôi.
Nhưng mà nguời phụ nữ này lại bất chấp nguy hiểm trốn ra ngoài cửa sổ.
Nghĩ đến đây, anh lại không nhịn được nhìn cô lâu hơn một chút.
Ôm lấy bờ vai của cô, "Đi ăn cơm với tôi."
Trần Thanh Lan ngoan ngoãn giống sủng vật, hoàn toàn không dám chống đối.
Trong phòng khách, trên bàn ăn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-cot-ghi-tam/2468784/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.