Khác với lần say rượu kia, lần này người nằm trên giường ngủ rất yên ổn.
Cậu nằm nghiêng, không đá chăn, cũng không hành hạ cái giường, có lẽ là cảm thấy lạnh, cả nửa người vùi vào trong chăn.
Giang Lê nương theo ánh đèn ngủ, đứng lặng tại chỗ hồi lâu, mò chiếc điện thoại trên giường ra, đi đến ban công, mở khóa, mở giao diện WeChat rồi lướt xuống dưới hai ba cái, tìm được avatar của Tang Du.
【-: Mấy hôm được nghỉ, cậu ấy có nói chỗ nào khó chịu không.】
Đầu bên kia im lặng vài giây, gửi qua một chuỗi tin nhắn.
【Làm việc tốt mỗi ngày: Không có, sao thế?】
【Làm việc tốt mỗi ngày: Lại khó chịu à?】
【Làm việc tốt mỗi ngày: Chắc là không đâu, mấy ngày ở Thanh Vân Quán tôi đều đi cùng cậu ấy, hai ba ngày sau đó cô chú cũng ở nhà, nếu có chuyện thật thì đã đến Chung Sơn từ lâu rồi.】
Tang Du gửi liên tiếp ba tin nhắn mới nhìn thấy thời gian, 12 giờ rưỡi.
Đã giờ này rồi, Giang Lê hỏi như vậy, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một tình huống.
【Làm việc tốt mỗi ngày: Mộng du hả?】
【-: Ừ.】
Biết là mộng du, Tang Du thở phào một hơi, cũng đoán được mục đích Giang Lê nhắn tin.
Xác suất cao không phải là vì tình huống khó giải quyết, mà chỉ lo người nào đó che giấu tình trạng cơ thể, không chịu nói thật thôi.
【Làm việc tốt mỗi ngày: Trước tự học tối hình như tôi thấy cậu hỏi cậu ấy hai câu, cậu ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-biet-giong-loai-lam-sao-yeu-duong/3561874/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.