Tang Du loáng thoáng nghe thấy tiếng Hề Trì gọi cậu ta ở đằng sau, nhưng bị hòa lẫn trong nhạc nền của bộ phim nên cũng không nghe rõ lắm, cậu ta dứt khoát quay người lại từ đằng trước, nhưng lại trông thấy Hề Trì đang nghiêng nửa người nhìn Giang Lê.
Tang Du: "?"
"Sao thế? Cậu vừa gọi tớ có phải không."
Giọng nói của Tang Du khiến Hề Trì hồi thần.
"Không có gì", Hề Trì thẳng lưng lên, một lần nữa dựa vào ghế, tự dưng cảm thấy chỗ sườn mặt có hơi nong nóng.
Cơn buồn ngủ còn sót lại hoàn toàn biến mất, rõ ràng bên trong phòng học tràn ngập tiếng nhạc nền cùng tiếng đối thoại của nhân vật chính, nhưng Hề Trì lại cảm thấy yên lặng chưa từng có.
Cậu dùng khóe mắt nhìn Giang Lê bên cạnh một cái, hắn đang cúi đầu nghịch điện thoại, giống như đang trả lời tin nhắn.
Trên mặt vẫn không có biểu cảm gì như cũ, cũng không khác với lúc trước.
Hề Trì chưa yên tâm hẳn, đợi bọt nước trên tay tan hết, cậu chầm chậm mở miệng: "Có hơi ngột, tôi ra mở cửa sổ?"
"Ừm", Giang Lê nhàn nhạt đáp một tiếng, ngẩng đầu khỏi di động liếc qua bên cạnh cửa sổ một cái, thấy Hề Trì giơ tay lên lại nói: "Mở cánh đằng sau ấy."
"Vừa tỉnh ngủ, đừng hong gió."
Hề Trì cũng không lưỡng lự, nói "được" rồi hơi nghiêng người vươn tay với lấy cánh cửa sau.
Tầm mắt Giang Lê lại rơi lên sườn mặt Hề Trì theo động tác của cậu, ánh mắt dừng lại thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khac-biet-giong-loai-lam-sao-yeu-duong/3556412/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.