Anh lại đổi mục tiêu sang Yên Yên: “Yên Yên, tiểu bảo bối nhỏ, con vẩn giận ba sao?” “Đừng giận nữa mà, ba mua đồ chơi cho con này, ba hứa sau này sẽ không chọc Yên Yên giận nữa, có được không? Mấy hôm nay ba cũng rất nhớ con mà, Yên Yên xem, con giận vậy ba rất buồn đó…”
Con nít thường dể dụ, sau một lúc thuyết phục con gái cũng không còn giận anh nữa.
Yên Yên nói với anh: “Ba, mẹ bị ốm rồi, mấy hôm nay mẹ còn phải thường xuyên đến bệnh viện nữa. Ba đi dỗ mẹ đi!”
Lăng Hiên làm ra vẽ đáng thương trước mặt con gái “Vậy con phải giúp đỡ ba nhé! Mẹ con rất khó dỗ!”
-
“Lăng phu nhân, có thể nói chuyện một chút không?” Anh đứng dựa vào cửa phòng cô lên tiếng.
“Anh không biết gõ cửa?” Cô thu lại ánh mắt từ bên ngoài cửa sổ nhìn về phía anh.
Anh nhún nhún vai, nói: “Anh gõ rồi, nhưng em đang thả hồn vào chuyện gì đó.”
“Lăng phu nhân, nghe con gái nói em bị bệnh à?” anh quan tâm hỏi cô.
“Mời anh ra ngoài, tôi cần không gian để nghỉ ngơi.” Cô lạnh nhạt không muốn cho anh dù chỉ ánh mắt.
Anh đưa tay kéo tay cô: “Hiểu Di, chúng ta nói chuyện một chút, được không?”
Khi vừa mới chạm vào lòng bàn tay cô, trong lòng bàn tay cô có rất nhiều vết trầy chưa lành.
Anh nghi ngờ nhìn cô: “Em bị làm sao vậy?”
Cô lạnh nhạt rút bàn tay của mình về. “Có liên quan đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-cung-la-mot-bat-dau/2811775/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.