Giây phút này Tống Hiểu Di mạnh mẽ như muốn ngã quỵ. Yên Yên là tất cả của cô. Tống Hiểu Di không muốn tin, càng không thể tin. Cô muốn đi tìm Yên Yên, cô phải đi tìm Yên Yên. Cô phải nhìn thấy con bé bình an vô sự. Tất cả đều đang lừa gạt cô.
Lúc sáng cô đưa con gái đến lớp, con bé còn vẫy tay cười nói với cô: "Tạm biệt mẹ, Yên Yên vào lớp đây!"
Cô còn hứa với con gái hôm nay tan học sẽ đưa con bé đi ăn gà rán. Lúc đó Yên Yên còn cười tít cả mắt nói với cô: "Yên Yên yêu mẹ nhất!’’ Rồi con bé còn hôn lên má cô nữa.
Mà bây giờ bọn họ lại nói với cô Yên Yên của cô không qua khỏi.
Từ phòng phẫu thuật đẩy ra một chiếc giường, có một đứa bé phủ trên người tấm vải mỏng.
Lăng Hiên bước đến kéo tấm vải đó ra.
Là Yên Yên.
Đó là áo của Yên Yên. Đó là gương mặt của Yên Yên. Con bé yên lặng nằm trên bàn phẫu thuật, cả gương mặt trẻ con trắng bệch. Có những vết thương bị va đập chảy máu, có thể tưởng tượng được nó lúc đó đã đau đớn sợ hãi đến thế nào.
Anh hận mình, vì anh mà Yên Yên mới rời bỏ bọn họ. Nếu lúc đó anh không vội vàng, anh nhìn xem con bé đã lên xe chưa thì..., nếu buổi trưa anh không đón con bé nghỉ học đi ăn thì..., nếu lần đó anh không không phát sinh quan hệ với Tiểu Tuyết thì...
Các bác sĩ muốn đưa con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-cung-la-mot-bat-dau/2811773/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.