Thiên Phúc cười nhạt. Mới đây Thiên Bảo còn cảnh báo anh coi chừng người bên cạnh. Nếu anh ta biết rằng cái kẻ cần đề phòng lại đang là tâm phúc anh ta luôn tin tưởng thì sẽ thế nào nhỉ? Con ong anh ta nuôi trong tay áo đã quyết định đâm anh ta một nhát. Thiên Bảo ơi là Thiên Bảo. Anh thông minh cả đời chắc cũng không ngờ đã nuôi giặt bên cạnh mình có đúng không?
-Tiểu Long, Thiên Bảo có biết cậu đã nối giáo cho giặt ngay dưới mũi anh ta không?
Tiểu Long cúi đầu không nói. Cậu không còn cách nào khác. Người nhà cậu bị người ta khống chế. Nhưng Thiên Bảo lại là ân nhân của cậu, cậu không thể nào phản bội anh ấy, nên đành phải đắc tội Thiên Phúc. Thiên Phúc cười to:
-Ha ha ha.. hay tôi đoán một chút. Thiên Bảo không có mặt ở đây cũng là sắp xếp của cậu có đúng không
Tên cầm đầu tên Bân trợn mắt quay nhìn Tiểu Long:
-Cái gì? Là cậu bày ra trò này? Cậu muốn phản tôi sao?
Tiểu Long hốt hoảng xua tay:
-Không không. Không có chuyện đó. Cuộc họp của Bảo tổng đã định trước đó cả tháng rồi. Làm sao tôi dám phản anh Bân chứ.
Tiểu Long quay nhìn Thiên Phúc:
-Cậu ta.., cậu ta đang dùng cách này để ly gián chúng ta.
Thiên Phúc gằn giọng hỏi lại:
-Tại sao? Tại sao lại phản Bội Thiên Bảo?
Tên Bân đập tay lên thành ghế:
-Thôi đủ rồi. Không cần nhiều lời. Đưa hắn vào trong.
Thiên Phúc bị đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809103/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.