Lúc Tử Kiệt đưa người theo dấu định vị điện thoại của Thiên Phúc đến nơi thì cả người An Nhiên để đầy máu ngất đi bên cạnh xác Thiên Phúc. Nhưng cô vẫn như cũ ôm chặt lấy anh không rời.
Cho đến khi An Nhiên tỉnh dậy thì đã hai ngày sau. Mọi việc của Thiên Phúc đã được Tử Kiệt giải quyết ổn thỏa, chỉ có công việc làm ăn của Thiên Phúc vì sự ra đi đột ngột của anh mà rối tinh rối mù. Tử Kiệt phải bận tối tăm mặt mày không có thời gian quan tâm đến cô.
Bước xuống giường chạy vội ra ngoài. Tấm ảnh tươi cười của Thiên Phúc trên bàn thờ đập vào mắt cô làm cô khuỵu xuống sàn. Thì ra tất cả đều là thật. Nhưng là ai mới được? Kẻ nào lại hận Thiên Phúc đến mức này?
Thay một bộ quần áo mới, An Nhiên rời khỏi nhà đến Thiên Uy tìm Thiên Bảo hỏi cho rõ xem rốt cuộc anh có phải là người đứng sau cái chết của Thiên Phúc.
Xông thẳng vào Thiên Uy mặc kệ sự cản ngăn của bảo vệ, An Nhiên không gặp được người cần tìm mà lại chạm trán cố nhân.
Chiếc ghế tổng tài xoay lại, An Kỳ đang ngồi vắt chéo chân, ánh mắt thâm hiểm nhìn thẳng về phía cửa. Cô thư ký củng anh bảo vệ phía sau run rẩy:
-Xin lỗi cô An Kỳ, chúng tôi không thể cản cô ấy.
An Kỳ phẩy tay ra hiệu cho họ ra ngoài.
-Muốn tìm Thiên Bảo sao? Phải làm cô thất vọng rồi. Anh ấy đang đi công tác. Giờ người quản việc công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-thuc-bao-an-oan/2809102/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.