Nam nhân khó chiều đến mấy, chỉ cần được ôm ấp nhỏ nhẹ, xương cốt cũng phải mềm nhũn ra.
Kết quả, Triệu Túc nhấc bổng ta như nhấc gà con, mặt đầy đau đầu.
Hắn quát lên như sấm: "Không đứng đắn gì cả! Đừng có õng ẹo, đứng cho nghiêm chỉnh!"
Cái người này, sao mà giống cha ta đến lạ! Ngay cả ngữ khí cũng y chang.
Cha ta làm tiêu sư, từ nhỏ đã dạy ta luyện quyền cước.
Ông ghét nhất là thấy ta giả bệnh nũng nịu để trốn luyện công.
Từ sau khi cha mất, đã lâu rồi không còn ai nghiêm khắc dạy bảo ta như vậy nữa.
Ta nhìn Triệu Túc, lòng đau nhói, nước mắt muốn trào ra.
Thanh Phong lại lạnh lùng nói:
"Chủ tử, lão phu nhân từng dặn, nếu ngài lại dọa phu nhân chạy mất, người sẽ đoạn tuyệt quan hệ mẫu t.ử với ngài. Theo thuộc hạ được biết, tiểu công t.ử và phu nhân quan hệ rất hòa thuận. Nếu phu nhân mà rời đi, đến lúc ấy ngài vừa mất mẹ, vừa mất con, lại mất vợ, chỉ còn một mình thôi.”
Triệu Túc chau mày, sắc mặt càng thêm đáng sợ.
Hắn đưa tay thô ráp giúp ta lau nước mắt, giọng bất đắc dĩ:
"Nàng đ.á.n.h ta thành như vầy, lại còn khóc lóc trước."
A! Cảm giác được hắn lau nước mắt, lại càng giống cha ta năm xưa.
Ta không nhịn được nữa, nhào vào lòng hắn òa khóc: "Ngài thật sự giống cha ta quá đi!"
Từ sau khi cha mất, nhà ta như mất đi trụ cột.
Ta vì bảo vệ mẹ và muội muội, đành phải gồng mình mạnh mẽ.
Có lần một kẻ say rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-luong-duyen/5016219/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.