Trời cao đất dày ơi! Cái này ta có thể nghe sao? Ta chỉ muốn đổi bí mật, chứ nào có muốn đổi mạng!
Hồng Trần Vô Định
Ta vội bịt miệng hắn: "Được rồi được rồi! Im đi! Đừng nói nữa!"
Tiểu công t.ử đắc ý nói: "Không ngờ ngươi cũng có lúc biết sợ."
Ta kéo hắn dậy: "Đi thôi, đến Vạn Phật Tự một chuyến."
Trịnh ma ma thở dài thườn thượt, bảo lão phu nhân nhớ tiểu công tử.
Chỉ là đứa nhỏ kia nghịch ngợm, bị nuông chiều quá đỗi, nên chẳng chịu mở lời trước.
Tiểu công t.ử giậm chân: "Ta không đi! Là ta chọc giận tổ mẫu, ta mà tới, người sẽ càng tức thêm."
Ta chống nạnh quát: "Không đi thì tối nay khỏi ăn cơm!"
Hắn vốn đã sợ đói, rầu rĩ theo ta lên đường.
Vạn Phật Tự nằm ở ngoại thành, lúc ta đến thì trời đã tối sầm.
Tiểu công t.ử bước vào thiền phòng nơi lão phu nhân đang nghỉ lại.
Hai ta đứng ngoài cửa, nghe thấy giọng lão phu nhân đang cầu nguyện:
"Phật tổ phù hộ cho cháu trai của ta mạnh khỏe bình an, lão thân nguyện ăn chay niệm Phật vào ngày rằm mỗi tháng, tích đức hành thiện."
Tiểu công t.ử nghe xong đỏ hoe vành mắt, xông vào bật khóc:
"Tổ mẫu ơi! Là con sai rồi! Con không nên cãi lời người!"
Lão phu nhân vừa trông thấy hắn, nước mắt cũng rơi:
"Ôi, bảo bối của ta, tổ mẫu nào nỡ thật lòng giận con chứ."
Hai bà cháu ôm nhau khóc, cảm động vô cùng.
Haizz… khiến một kẻ như ta, xưa nay cứng rắn như chim ưng, trong lòng cũng thấy ấm áp.
Nghe nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-luong-duyen/5016218/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.