03
Không ngờ ta lại thật sự được ở lại Hầu phủ.
Trịnh ma ma nói, Hầu gia vẫn chưa hồi phủ, đợi người trở về rồi mới chính thức thành thân.
Bà đưa ta một trăm lượng bạc, xem như một phần sính lễ.
Nhìn đống bạc trắng xóa trước mắt, ta ngửa mặt cảm thán: ông trời có mắt! Một nữ t.ử hiền lương thông tuệ như ta, tích cực hướng thiện, dĩ nhiên phải được sống an nhàn, gom bạc đầy tay chứ!
Tiền tới, tiền tới! Tiền tới như nước!
Trịnh ma ma hòa nhã nói: "Chu cô nương tạm thời ở tại Lưu Phương Viên. Lão phu nhân đã đến Vạn Phật Tự ăn chay, phải vài hôm nữa mới về. Người có căn dặn, từ nay về sau, cô nương hãy coi tiểu công t.ử như con ruột mà dạy dỗ."
Ta lập tức đáp lời: "Người cứ yên tâm! Ta nhất định xem tiểu công t.ử như con đẻ mà nuôi."
Hề hề, tiểu t.ử thối, ngày lành của ngươi đến rồi đó!
Một trăm lượng bạc đã cầm trong tay, tiền t.h.u.ố.c cho muội muội cũng có rồi.
Về phần có trụ được trong Hầu phủ lâu dài hay không, ta thật chẳng để tâm.
Trịnh ma ma liền nói: "Tiểu công t.ử hôm nay lại giận dỗi không chịu ăn cơm, Chu cô nương đến khuyên thử xem sao."
Ta theo bà đi đến viện bên cạnh.
Tiểu công t.ử trước một bàn đầy sơn hào hải vị, đang gào to: "Đem hết đi! Ta nói không ăn là không ăn!"
Ta xác nhận lại với Trịnh ma ma: "Người chắc chắn bảo ta phải đối xử với tiểu công t.ử như mẹ ruột chứ?"
Trịnh ma ma mỉm cười: "Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-luong-duyen/5016217/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.