6,
Rời khỏi đó.
Tôi mới phát hiện toàn thân tôi đã run rẩy.
Ba người công nhân kia theo tôi xuất hiện, Hứa Triệt lại vừa tình cờ “anh hùng cứu mỹ nhân”.
Tôi không tin đây là sự trùng hợp.
Sống lại một đời.
Hứa Triệt vẫn là người như thế.
Chỉ cần anh ta muốn, anh ta sẽ dùng tất cả thủ đoạn để có được.
Tôi gọi điện cho Giang Kiệt vài cuộc điện thoại, nhưng đều không có người nghe.
Chờ đến tối, tôi mới phát giác ra việc này không thích hợp.
Từ khi kết hôn, chưa có hôm nào anh ấy về muộn như vậy.
Tôi trực tiếp chạy đến chỗ làm của anh ấy.
Một mảnh hỗn độn.
Tôi ngăn chú đang dọn vệ sinh lại hỏi: “Chú có biết Giang Kiệt ở đâu không?”
“Tiểu Giang? Đi viện rồi.”
Tôi lúng túng, đang êm đang đẹp tại sao lại đi bệnh viện?
Chú lắc đầu: “Xui xẻo, gặp phải vài người không nói lý lẽ.”
Khi tôi hỏi được địa chỉ và đến bệnh viện, Giang Kiệt đã được đưa ra khỏi phòng khám.
Trên mặt anh có hai vết máu, cánh tay phải bị bó thạch cao.
Trên người lấm lem bùn đất và vết m á u.
Tôi khóc nấc lên.
“Giang Kiệt!”
“Sao em lại đến đây.”
Anh đi tới, duỗi tay kia xoa xoa mặt tôi “Ông đây còn chưa c h ế t, em khóc lóc cái gì?”
Lúc nào rồi còn nói lời kiểu này.
Tôi tức giận, đang định mở miệng nói thì nghe thấy một âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-roi-yeu-dinh-thap-tam/2714136/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.