7,
Giang Kiệt bị sa thải.
Tôi nghe thấy ông chủ của anh gọi điện nói, “Tôi xin lỗi nhưng lai lịch bên kia quá lớn, tôi không giúp được gì…”
Giang Kiệt hút thuốc, không có biểu hiện gì.
Sau khi nói chuyện điện thoại xong, Giang Kiệt gọi tôi, “Vợ ơi.”
Tôi cho là anh ấy muốn nói với tôi chuyện mình bị sa thải.
Đang nghĩ nên an ủi anh kiểu gì, liền nghe thấy anh nói: “Trên người anh có vẻ có mùi, em giúp anh tắm.”
Tôi:?????????????
Ngẩng đầu, thấy ánh mắt đợi mong của Giang Kiệt.
Giúp anh tắm rửa…..????
Tôi đỏ mặt, “Sao suốt ngày anh đều muốn làm mấy chuyện này!”
“Chuyện nào?” Giang Kiệt nhíu mày. “Tay anh bó thạch cao không thể dính nước, nhờ em giúp anh xả nước thôi.”
Sau đó anh đến gần tai tôi, nhẹ nói: “Em muốn như thế nào? Chỉ cần em nói ra, anh có thể không cần cánh tay này cũng có thể thỏa mãn em.”
Tôi thẹn quá hóa giận, quên luôn chuyện anh thất nghiệp, vừa tức vừa đi về phía nhà tắm.
Đằng sau còn nghe thấy tiếng anh cười vui vẻ.
Tuy nhiên, khi đi tắm, Giang Kiệt lại phát hiện ra chuyện xảy ra với tôi vào ban ngày.
Anh nhẹ nhàng nhéo tôi, cau mày nói, “Vết này là sao?”
Lúc này tôi mới chú ý đến, cổ tay bị tụ m á u.
Còn có mấy chỗ bị tím.
Chắc là lúc tôi dãy dụa.
Tôi cuống quít lấy tóc che đi, “Không cẩn thận bị ngã.”
Giang Kiệt cười lạnh, “Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-roi-yeu-dinh-thap-tam/2714134/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.