Cái mic đã không còn, bởi vì bị uất ức, còn phải dỗ dành.
Cô dẫn bạn nhỏ đến một trung tâm mua sắm gần đó, mua con gấu xếp hình mà Thư Kiều yêu thích, sau đó bạn nhỏ lại mỉm cười, hào phóng bảo lần sau có cơ hội sẽ vẫn làm cái mic cho cô.
Thư Dư buồn cười xoa xoa đầu nhỏ của cô bé, "Quỷ nhỏ lém lỉnh.”
“Anh họ!” Thư Kiều nhìn thấy Phó Tây Từ trước, anh đang đứng ở bên ngoài nghe điện thoại di động.
Phó Tây Từ nghe thấy điện thoại, khẽ gật đầu, nói qua loa vài câu liền cúp điện thoại, ánh mắt rơi vào phía sau Thư Dư, "Em mua cái gì vậy?”
“Bearbrick! hellokittys!"
Thư Kiều nhấc lên cao, mỉm cười lộ ra hàm răng đều tăm tắp, tươi cười rạng rỡ.
Nhưng hiển nhiên, sự hiểu biết của cô bé đối với anh rể vẫn còn hời hợt, cô hết lòng cho rằng anh cũng sẽ giống như những người lớn khác, ngồi xổm xuống cưng nựng, xoa đầu cô, hỏi có thể chia chơi cùng không.
Nhưng Phó Tây Từ chỉ cụp mi mắt, so với sư nhiệt tình của Thư Kiều, anh lại như bị đóng băng, như bị quay chậm hơn nửa nhịp, gật đầu, "Ừm.”
Hạnh phúc của những bạn nhỏ đến bất ngờ, mất mát cũng vậy.
Cô quay đầu nhìn Thư Dư, thấp giọng hỏi: "Có phải anh rể không thích em không?”
"Làm sao có thể? Là do anh ấy chưa từng tiếp xúc với bạn nhỏ, Kiều Kiều chúng ta đại nhân đại lượng không thèm so đo với anh ấy.” Thư Dư vỗ vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354651/chuong-13.html