Mặt Thư Dư nóng như lửa đốt, chậm rãi mắng: "Phó Tây Từ, không biết xấu hổ!"
“Em có mặt mũi không phải chính là anh có mặt mũi sao? Tối hôm qua cho bà xã đại nhân mặt mũi còn chưa đủ sao?" Đầu óc Phó tây Từtỉnh táo, phản ứng nhanh hơn.
Sử dụng lại những gì cô vừa nói để bắt chẹt cô.
Rất được đấy, chế nhạo gấp đôi rồi.
Thư Dư tức giận đến toàn thân run lên, cô không ngờ lời nói của Phó Tây Từ lại có thể đạt được hiệu quả như vậy, hiện tại cô đang hằn học nghĩ tại saolại để cho anh mở miệng?
Cô bị nghẹn và không thể nói một lời nào.
Thấy Phó Tây Từ nhếch môi định nói câu thứ ba, cô vội bịt miệng anh lại.
Hàng mày lá liễu nhướng lên, hung ác nói: "Không cho phép anh nói nữa!"
Phó Tây Từ không nhúc nhích, đôi mi trắng mỏng rủ xuống, ánh mắt rơi vào tay cô, lại ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đen như biển sâu.
Tim Thư Dư đập lỡ một nhịp, hối hận che hai mắt lại.
Cô chiếm thế thượng phong, hỏi, "Còn nói nữa không?"
Tâm tư của Thư Dư đều dồn hết vào miệng Phó Tây Từ, cô không phát hiện ra dây vai đã bị tuột ra sau một lúc, đường viền dưới cổ của cô sạch sẽ và gọn gàng, lan dài đến đường viền cổ áo.
Nhất thời, sắc xuân lộ ra.
Cô gái nhỏ đang nói huyên thuyên, chậm rãi cúi đầu liếc nhìn mình một cái, vội vàng rút tay lại chui vào trong chăn, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-lau-se-hop/3354650/chuong-12.html