"Nhanh như vậy, đã không chịu nổi sao?" - Tiêu Mặc Thần đặt một tay lên má cô, hơi thở nóng ấm của anh phả lên má cô.
Toàn thân Cố Noãn cảm thấy ngứa ngáy.
Đêm nay, Tiêu Mặc Thần rất lạ.
Cố Noãn cắn môi, đang định nói gì đó thì đột nhiên cảm thấy ngón tay của anh đang luồn vào giữa hai chân của mình...
Giọng Cố Noãn run rẩy: "Tiêu...tiên sinh..."
"Um." - Giọng của anh thật ôn nhu: "Gọi tôi là Mặc Thần."
Khi Tiêu Mặc Thần nói ra lời này, anh cảm thấy mình có chút say. Nếu không thì vì sao anh lại nói như vậy?
Nhìn vào đôi mắt đen như mực kia, bên trong con ngươi, phản chiếu hình ảnh của cô. Cố Noãn cắn môi, không lên tiếng.
Ngón tay của anh ta đột nhiên đâm sâu về phía trước, Cố Noãn kêu lên: "A...ưm...Mặc Thần."
"Sớm nói ra tốt hơn không, ngoan, nghe lời."
Tiêu Mặc Thần nói xong, tiếp tục hôn cô, gần như hôn khắp cơ thẻ cô, màn dạo đầu quá đầy đủ, ý thức Cố Noãn phân tán, cô theo bản năng ôm lấy cổ anh, nhưng cô vẫn lo lắng anh sẽ làm tổn thương bọn trẻ của cô.
Bên tai lại nghe giọng nòi thì thầm: "Nếu cô phối hợp, tôi sẽ cố gắng không động đến vật nhỏ đó."
Cô nhanh chóng gật đầu.
Nào dám phản kháng.
"Gọi tên tôi."
"Mặc..Mặc Thần."
Tiêu Mặc Thần hài lòng nhìn cô gái nhỏ dưới thân, hai má đỏ bừng, anh không thể giải thích cảm giác hiện tại, nhưng anh không hề cảm thấy chán ghét,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620550/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.