Đêm đó, Tiêu Mặc Thần hành hạ Cố Noãn đến tận khuya.
Cố Noãn bất động, ngoan ngoãn vòng tay qua cổ Tiêu Mặc Thần như một con mèo nhỏ.
Tiêu Mặc Thần bế cô đi vào phòng tắm, không ngờ hắn lại đặt cô vào trong lòng, ngã xuống bồn tắm, bàn tay lại di chuyển tìm tòi ở hạ thân của cô.
"Tiêu..Mặc...Thần...từ bỏ...đừng như vậy."
Cô cầu xin anh, nhưng không còn khí lực phản kháng, dù sao anh cũng sẽ không làm hại những đứa trẻ, nên lại nuông theo anh. Cho đến khi rời khỏi phòng tắm, cả hai đều thở dốc, Cố Noãn mệt đến mức ngủ gục trong ngực anh.
Sáng hôm sau tỉnh lại.
Cố Noãn được ôm trong lòng ngực Tiêu Mặc Thần, khuôn mặt dán vào lồng ngực trần của anh, đầu gối trên cánh tay của anh, khi cô phát hiện, gương mặt đỏ bừng, Tiêu Mặc Thần một tay đang vòng qua cổ cô, một tay ôm lấy eo cô.
Cố Noãn khẽ cử động, Tiêu Mặc Thần tỉnh lại.
Tiêu Mặc Thần nhìn xuống, bắt gặp mái tóc đen nhánh của cô: "Tỉnh rồi?"
Cố Noãn sợ đến không dám cử động: "Ùm."
Khi nói chuyện cô theo thói quen gật đầu, tóc cô cọ vào lồng ngực của anh, ngứa ngáy một chút, hơi thở nóng rực của anh phả khắp cơ thể cô.
Cố Noãn có chút khó chịu, muốn đứng dậy nhưng anh ta dường như không có ý định cử động.
"Tiêu tiên sinh, sáng nay tôi có tiết học."
Thật ra cô không có tiết, nhưng mà nhìn thấy ngọn lửa trong mắt anh, cô biết anh muốn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620551/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.