"Ông nội đưa cho cô thì cô cứ cầm đi, ông nội cho cô, tôi mang trả lại thì thành ra cái gì? Bình thường không làm gì thì ra ngoài dạo chơi đi." - Tiêu Mặc Thần dừng một chút: "Để dì Châu đi cùng cô, muốn mua cái gì thì mua, mua đồ tốt một chút, cô là vợ của Tiêu Mặc Thần tôi, hình tượng của cô là mặt mũi của Tiêu gia, thích cái gì liền mua cái đó, không cần quan tâm đến tiền."
Thích cái gì mua cái đó?
Không cần quan tâm đến tiền!
Một câu nói, thật sự thật ...ngầu.
Cố Noãn dùng hai tay nâng khuôn mặt, nháy mắt...đây chính là cảm giác của người giàu sao?
Nhưng cái cảm giác này, cô chỉ là cảm thụ một chút thôi, dù sao nó cũng không thuộc về cô.
"Tôi đã có đủ đồ rồi, không cần mua gì cả. Hơn nữa trong tủ cũng có rất nhiều quần áo, túi xách, trang sức, tôi đều chưa từng dùng qua, tôi không thiếu thứ gì cả."
Tiêu Mặc Thần cau mày: "Không thích thì vứt hết đi, mua cái mới."
Nói xong, hắn lấy ví tiền ra, cầm một tấm thẻ đặt trên bàn: "Đây là thẻ phụ của tôi, cô muốn mua cái gì thì dùng thẻ này, tôi đặt nó trên bàn."
Cố Noãn vội vàng cự tuyệt: "Tôi thật sự không thiếu cái gì cả."
Nghe cô từ chối, Tiêu Mặc Thần lại không vui, cau mày nói: "Cô biết bên ngoài có bao nhiêu thiên kim danh viện muốn gả cho Tiêu Mặc Thần tôi, Tiêu gia ở A thành là đứng đầu, cô cả ngày ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-tong-tai-tan-nhan/3620549/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.