Trans/edit: Hiên Viên Tịch
Nụ cười của Sở Hành Uyên khiến cho cảm giác bản thân bị nhìn thấu của Diệp Mạch Nhiên lần nữa ùa về.
Cũng quá kinh khủng rồi đó, cậu có chút sợ...
Từ từ đã, không thể nào đâu ha, đến cả bố mẹ sống cùng cậu từ lớn tới bé còn chưa nhìn ra được gì, anh ta chỉ mới gặp cậu làm sao biết là cậu đang giả danh cô dâu được chứ?
Sẽ không đâu, không được tự mình doạ mình như thế, Diệp Mạch Nhiên
an ủi trái tim nhỏ bé của mình, hoàn toàn ngó lơ lời MC nói phải tháo găng tay. Cậu đưa tay ta, đeo thì đeo lẹ dùm, dù gì thì nhẫn là đo theo cỡ tay của chị cậu, làm sao mà vừa được.
Thế thì càng không được tháo găng tay, nếu không vừa còn có thể đổ tại găng tay làm tay to ra một chút.
"Không sao, như vậy cũng được." Sở Hành Uyên bình tĩnh nói, sau đó từ trong hộp nhẫn được đựng trong rổ hoa lấy ra một chiếc nhẫn kim cương màu trắng.
"??" Diệp Mạch Nhiên sững sốt, cậu cho rằng mấy gia đình lớn như nhà họ Sở lựa nhẫn cưới thì phải cỡ mười mấy cara trở lên mới xứng tầm.
Tuy nhiên, cặp nhẫn trước mắt cậu lại rất gọn gàng, chiếc nhẫn được đính xen kẻ những viên kim cương nho nhỏ, hơn nữa còn là một cặp nhẫn đôi màu đen trắng, tuy rất có giá trị nhưng nhìn kiểu nào cũng cảm thấy hơi kì kì???
Sở Hành Uyên ấn tay phải của Diệp Mạch Nhiên xuống, nắm lấy tay trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-so-tien-sinh-khong-phai-la-mong-muon-cua-toi/2420554/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.