Trans/edit: Hiên Viên Tịch
Vì muốn che đi bàn tay nam tính của mình, Diệp Mạch Nhiên cố ý đeo đôi găng tay cùng màu với váy cưới, nhưng dù cách một lớp găng tay thì cậu vẫn có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo truyền đến từ bàn tay của người đàn ông này.
Sở Hành Uyên khẽ liếc nhìn cô dâu trước mặt... Vĩnh biệt nhân loại, chỉ cần cái liếc mắt này của anh ta đã đủ khiến cho trái tim đang đập liên hồi của Diệp Mạch Nhiên giống như một phát nhảy lên kẹt cứng tại cổ họng.
Ánh mắt kia bình tĩnh khó lường khiến cho Diệp Mạch Nhiên giật mình, có cảm giác như bản thân lần đầu ra trận đã bị đối phương nhìn thấu hết tất cả.
"Bố vợ đừng lo lắng, con sẽ chăm sóc cho em ấy." Sở Hành Uyên giọng điệu đều đều, nhưng không hiểu vì sao nghe qua lại có chút trịnh trọng, sau đó kéo lấy cánh tay Diệp Mạch Nhiên đang giả làm cô dâu, nắm chặt nó trong lòng bàn tay.
Thấy Sở Hành Uyên không hành động gì nữa, Diệp Mạch Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Mạch Nhiên cùng Sở Hành Uyên sóng vai đi lên sân khấu, cậu phát hiện bản thân thế mà lại thấp hơn anh ta nửa cái đầu, cậu cho rằng bản thân như thế này đã là ngon nghẻ lắm rồi, thân hình cao ráo lại còn rất đẹp trai, ấy vậy mà người đàn ông bên cạnh cậu bây giờ ước chừng cũng cao không dưới 1m88.
Không phải nói anh ta từ nhỏ đã bệnh tật đầy mình, cơ thể ốm yếu sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-so-tien-sinh-khong-phai-la-mong-muon-cua-toi/2420556/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.