*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trans/edit: Hiên Viên Tịch
Sau khi kết thúc toàn bộ nghi lễ, Diệp Mạch Nhiên cảm thấy như thể mình vừa hoàn thành xong một cuộc thi chạy marathon, mệt mỏi như muốn nằm liệt ra đất.
Thực ra đấy không phải là mệt mỏi về thể chất, mà là tinh thần kiệt quệ sau khi diễn xong một vai diễn hết sức táo bạo.
Cuối cùng, cậu được người ta dẫn đến một căn phòng được thiết kế theo phong cách cổ điển đơn giản nhưng không kém phần sang trọng và tinh xảo, một nơi như thế này đây là lần đầu tiên Diệp Mạch Nhiên được nhìn thấy, nhưng cậu không vui vẻ chút nào, cậu cảm thấy không thoải mái.
Cậu không phù hợp với những nơi xa hoa thế này, nói gì đến cảm giác quen thuộc.
Ngồi ngốc ở trên giường một lúc, Diệp Mạch Nhiên theo thói quen đưa tay trái lên xem giờ, nhìn cổ tay trống rỗng mới nhớ ra là đồng hồ đã tháo từ lúc cậu mặc váy cưới.
Ánh mắt Diệp Mạch Nhiên vô tình nhìn vào chiếc nhẫn cưới ngay ngón áp út, có chút bực bội vì lúc đó bản thân để yên cho người ta đeo vào như thế. Dùng sức tháo chiếc nhẫn ra, đặt lên bàn ngay đầu giường sau đó dứt khoát tháo găng tay trắng của phụ nữ trên tay mình xuống.
Lại tiếp tục tháo đến tóc giả, để lộ một mái tóc đen ngắn, váy cưới còn chưa cởi cứ thế bước vào phòng tắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-so-tien-sinh-khong-phai-la-mong-muon-cua-toi/2420551/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.