Những ngày sau đó, Carolina bắt đầu làm quen được với cuộc sống mới. Tôi khá kinh ngạc trước sự thích nghi nhanh chóng của cô ấy, người đã quen sống một lối sống xa hoa với người hầu kẻ hạ và những bữa tiệc trà sang chảnh.
"Hừm, như này cũng không tệ đâu, anh không biết em đã phải cực khổ thể nào khi phải trải qua khóa học nghi thức như địa ngục để trở thành hoàng hậu tương lai đâu, Alviss!" Carolina nói vậy trước sự ngạc nhiên của tôi.
Là người sẽ đứng bên cạnh vị vua trong tương lai, Carolina luôn phải nghiêm khắc với bản thân để bảo vệ sự tôn nghiêm của giới quý tộc. Chính vì vậy, cô ấy cao ngạo, và rất khắt khe trước sự thiếu lễ nghi của những người xung quanh, đặc biệt là những người bình dân. Có lẽ điều đó khiến mọi người hiểu lầm về nhân cách của cô ấy.
Tôi cảm thấy đau nhói trước những gì mà Carolina đã phải chịu đựng, vô thức đưa tay xoa đầu cô ấy.
"Không sao đâu, chuyện đó đã chấm dứt rồi, bây giờ em có thể làm bất cứ điều gì mình muốn, mỗi người nên có sự tự do của mình mà."
Carolina mở to mắt trước những lời của tôi, đôi mắt màu ngọc bích dần mờ đục.
"Em ước gì mình có thể gặp anh sớm hơn, Alviss!"
Mắt cô ấy ươn ướt, tựa mặt vào vai tôi. Tôi nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc tuyệt đẹp của cô ấy.
Hôm sau, Carolina trang trí căn phòng của mình thành thành một cung điện mini với chiếc tủ áo lớn mới đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-cung-nang-phan-dien-trong-the-gioi-otome-game/3594973/chuong-6.html