Lúc Nhạc Yên Nhi đang tắm lại nghe thấy tiếng Dạ Đình Sâm từ ngoài cửa vọng vào.
- Hôm nay tôi đã làm sai chuyện gì phải không?
Nhạc Yên Nhi nghe xong cả người bỗng run lên, cách tiếng nước chảy giọng hắn nghe tựa như từ nơi xa xôi nào đó vọng về.
- Nếu tôi làm gì khiến em không vui tôi sẽ xin lỗi.
Hắn chậm rãi nói ra, giọng vừa thấp vừa khàn, vô cùng quyến rũ.
Nhạc Yên Nhi cũng không biết nên giận hay nên cười nữa.
Nói hắn EQ cao hắn lại luôn làm ra những việc chọc cô tức chết, nhưng nói hắn EQ thấp nhưng mà xin lỗi cũng bài bản đến mức làm cô chẳng giận nổi nữa.
Cô nhanh chóng tắm giặt rồi mở cửa ra ngoài, thế mới thấy Dạ Đình Sâm đang đứng dựa tường, hai tay đút túi quần, sống lưng hơi cong, cả người toát ra khí chất vừa lạnh lùng lại vừa cao quý.
Khi quay đầu lại cô liền sa vào ánh mắt sâu không thấy đáy kia. Cô tức tối lườm hắn, gắt lên:
- Biết lỗi rồi à? Thế lỗi của anh là gì?
- Không biết.
Dạ Đình Sâm thành thật trả lời.
Nhạc Yên Nhi bất lực hoàn toàn, cô không kìm được mà nói ra:
- Không biết cũng đành vậy, anh biết có họa trời sập! Anh không biết thì thôi, nhưng em đồng ý cho anh một cơ hội sửa sai, được không?!
Dứt lời đuôi mắt của cô cong vút lên, cười gian.
Dạ Đình Sâm cũng không quan tâm cô định làm gì, thoải mái gật đầu.
Thế Nhạc Yên Nhi mới nói tiếp:
- Hôm nay đi bộ lâu thế em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741985/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.