Nhạc Yên Nhi nghe thế cúi đầu nhìn xuống, đúng là thấy tờ mười đô rơi dưới đất nên vội nhặt lên nhét vào túi.
Trong chớp mắt khi cô cúi xuống vẻ mặt tội nghiệp của bé trai lập tức bị thay thành vẻ hung ác, nó trừng mắt lườm Trần Lạc một cái sắc lẻm.
Trần Lạc sợ tới mức lập tức câm miệng, sắc mặt vô cùng hoảng hốt.
Nhạc Yên Nhi đứng lên liền ôm bé trai vào xe, Trần Lạc thấy thế mới không nhịn được, run run hỏi:
- Phu nhân, đứa trẻ này… ở đâu ra thế…
- Nhặt được trước cửa siêu thị đấy, tôi cũng không biết nó ở đâu ra nữa, cứ đi ăn trước đã, đợi lát nữa đưa nó tới đồn cảnh sát xem sao.
Nhạc Yên Nhi cũng rất lo lắng vì sự xuất hiện đột ngột này.
Nhưng nhặt cũng nhặt rồi, đứa trẻ nhỏ thế này không thể không quan tâm được, nhỡ lát nữa bé gặp phải người xấu thì sao.
- Theo tôi không cần đến đồn cảnh sát đâu, cứ tìm chủ tịch đi, ngài ấy sẽ có cách giải quyết ngay.
Trần Lạc vừa nói vừa liếc kính chiếu hậu, bé trai đằng sau làm gì còn vẻ sợ hãi đáng thương nữa, đối diện ánh mắt cậu nó cũng nhếch môi cười, thi gan với nhau.
Dường như cậu còn thấy trên trán nó nhú lên hai cái sừng ác ma nữa.
Mắt đối mắt như vậy khiến Trần Lạc run lên, suýt nữa còn chệch cả tay lái.
Đúng là, sao ông trời con này lại đến đây chứ!
Nhạc Yên Nhi không để ý đấu tranh ngầm của hai người, nghe thấy Trần Lạc gợi ý cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741986/chuong-395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.