Đến giờ ăn sáng mà không thấy Anjoye xuống, Nhạc Yên Nhi cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cô và Annie cùng dùng bữa sáng một cách vui vẻ.
Nhưng đến lúc hai người ăn xong, chuẩn bị về phòng mình thì người giúp việc gọi Nhạc Yên Nhi lại, nói Anjoye tìm cô.
Nhạc Yên Nhi không biết rốt cuộc anh ta muốn làm gì, cô đi cùng người giúp việc ra cửa lớn, xuyên qua vườn hoa ở đằng sau, cuối cùng nhìn thấy một nhà kính cuối đường.
- Cô Nhạc, cô vào đi, Nhị thiếu đang ở trong đó chờ cô.
Đứng ở ngoài cửa, Nhạc Yên Nhi không nhịn được nghi hoặc, đang yên đang lành Anjoye gọi cô đến nhà kính làm gì?
Cô đẩy cửa ra đi vào, hương hoa mê người xông ngay vào mũi, vừa nhìn liền biết chỗ này được thiết kế rất cẩn thận, số lượng của mỗi loài hoa khác nhau đều có quy định rõ ràng, nếu không mùi hương sẽ trở nên lộn xộn, hoàn toàn không thể điều tiết ra thứ hương này được.
Nhạc Yên Nhi hít sâu, cô cảm thấy vô cùng thoải mái, cả cơ thể đều sảng khoái hơn nhiều.
Nhà kính rất lớn, đằng trước có một cổng vòm bằng khung sắt, bên trên cài đầy các dây hoa, dưới đất trải thảm đỏ, bước vào bên trong khiến cô có cảm giác như lạc vào tiên cảnh ở nhân gian vậy.
Sau khi xuyên qua cửa vòm, tầm mắt của cô rộng hơn, đập vào mắt cô là vô số khung tranh!
Mỗi một bức tranh đều khiến cô có cảm giác quen thuộc, trong đó khắc họa người và vật một cách rất tỉ mỉ, rất chân thực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741961/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.