Nhưng mẹ Anjoye không nghĩ như thế, bà cứ ép anh ta phải đi cướp đoạt, anh ta cũng bất đắc dĩ bị ép buộc, trên thực tế điều này lại cho anh ta cơ hội để đánh bại Dạ Đình Sâm.
Bao nhiêu năm qua anh ta chưa một lần thành công, nhưng cũng chưa từng bỏ cuộc.
- Thực ra… cậu rất quan tâm tới Dạ Đình Sâm đúng không?
Qua hồi lâu Nhạc Yên Nhi mới tìm lại được giọng nói của mình, cô nói bằng ngữ điệu hết sức nhẹ nhàng.
Nhiều lúc tình cảm của con người rất phức tạp, bạn cho rằng những gì mình nhìn thấy là đúng, nhưng thực ra nó lại là sai. Bạn cho rằng Anjoye hận Dạ Đình Sâm tận xương tủy nhưng thực ra là yêu thương sâu đậm.
Nếu không anh ta cũng sẽ không vẽ đầy một phòng toàn tranh về Dạ Đình Sâm, mỗi một biểu cảm nhỏ nhất của hắn đều được vẽ lại một cách sống động.
Anjoye nghe thấy lời này thì cả người cứ run lên.
Trên thực tế, anh ra rất không muốn thừa nhận sự thật này, nên vẫn luôn tự làm tê liệt bản thân, nhưng bây giờ mọi thứ bị một câu nói của Nhạc Yên Nhi vạch trần, anh ta cảm thấy đầu mình cứ vang lên cả đống tạp âm khó chịu.
Ngỡ ngàng nhìn những bức tranh tràn ngập cả căn phòng, dường như chúng đang chứng minh cho lời nói của Nhạc Yên Nhi.
Đến cuối cùng, khóe miệng Anjoye nhếch lên một nụ cười bất đắc dĩ:
- Thực ra… em cũng không biết nữa.
Giọng nói của anh ta chứa đựng sự mờ mịt vô biên.
- Bao nhiêu năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741962/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.