Đỗ Hồng Tuyết đã nhận ra ý đồ của Hùng Thái Ninh, cô vôi vàng dùng thân thể mảnh mai của mình để chắn trước mặt Nhạc Yên Nhi, kinh hoảng nói với gã:
- Hùng tiên sinh, đây là bạn tôi, hôm nay chỉ đến đây cùng tôi thôi, lát nữa là đi rồi, cô ấy không phải người của công ty đâu.
- Bạn à? Đôi mắt nhỏ của Hùng Thái Ninh đảo quanh giữa hai người rồi cười ha hả:
- Người tới là khách, đã tới rồi còn đi gì nữa, cùng chơi thôi.
Gặp là duyên, tối nay không say không về, nếu không anh sẽ trở mặt đấy! Hùng Thái Ninh vờ nổi giận, hắn nghiêm mặt, mỗi tay túm một người, kéo cả hai đến ghế salon.
Tên Hùng Thái Ninh này quả không làm xấu mặt cái tên của hắn, cánh tay như tay gấu giữ chặt lấy Nhạc Yên Nhi, cô không tránh ra nổi.
Gã ngồi giữa hai người, lúc thì nhìn Đỗ Hồng Tuyết dịu dàng mảnh mai, khi thì ngắm Nhạc Yên Nhi thanh mát như đóa sen vừa nở, chỉ thấy ai cũng có nét riêng, nếu so sánh thì kể cả ngũ quan lẫn khí chất của Nhạc Yên Nhi đều hơn một bậc, khiến người ta mê say.
Vừa rồi dưới ánh đèn mờ gã không nhìn rõ, bây giờ gần sát mới thấy mặt mày Nhạc Yên Nhi rất đẹp, chẳng những đẹp còn ấn tượng, nhất là đôi mắt vừa to vừa sáng, lại thêm vẻ quật cường như chú mèo hoang không chịu khuất phục, quả thực có thể kích thích ham muốn chinh phục của tất cả đàn ông.
Hùng Thái Ninh sai bảo cấp dưới:
- Không thấy ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741822/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.