Chẳng biết nên nói Đỗ Hồng Tuyết ngây thơ hay ngu ngốc nữa, nghe Hùng Thái Ninh nói vậy, cô ta sáng mắt lên, hỏi:
- Thật chứ? Uống xong ông sẽ thả chúng tôi đi à? Hùng Thái Ninh cười khẽ: Đúng rồi, nào, nếm thử đi. Đừng tin gã, loại người này nói chuyện không giữ lời đâu. Nhạc Yên Nhi cản cô ta lại, cô đề phòng nhìn Hùng Thái Ninh.
Bị lật mặt nhưng Hùng Thái Ninh chẳng có vẻ gì là ngượng ngùng, ngược lại gã còn cười:
- Ha ha, thông minh quá, thời buổi này có đồ ngu mới giữ lời hứa.
Hôm nay hai em đến đây rồi thì anh không có ý định thả đi đâu.
Nhạc Yên Nhi bị sự hùng hồn của gã chọc giận, cô nghiến răng mắng: Vô liêm sỉ! Nói thật với các em nhé, phòng anh cũng thuê rồi, ngay trên tầng thôi, chẳng qua anh vốn chỉ nghĩ là có mình Đỗ Hồng Tuyết, ai ngờ em lại còn mang theo cả món tráng miệng đi cùng.
Ha ha ha, thế thì càng tốt, tối nay hai em hầu hạ anh tử tế vào, chỉ cần anh vui, cam đoan các em muốn gì có nấy.
Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, hai em xinh đẹp thế này, hẳn cũng hiểu vấn đề này chứ? Đỗ Hồng Tuyệt rụt người lại:
- Hùng tiên sinh, có lẽ tôi không thích hợp với bộ phim mà ông đầu tư đâu.
Hùng Thái Ninh thấy cô không biết điều thì lạnh mặt, ánh mắt trở nên nham hiểm:
- Đừng có rượu mời không uống lại uống rượu phạt, cho cô bộ phim kia là nể mặt cô rồi đấy, tôi nói cho cô biết,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-tong-tai-ly-hon-di/741823/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.