“Lúc trước ở cùng với Vân Hinh, cháu đã hứa với cô ấy rằng cháu sẽ không bao giờ thích người khác nữa.”
“Bác gái, bác nói lời này phải có căn cứ.” An Tử Hạo trực tiếp phản bác gái.
“Vân Hinh đi rồi, cháu đương nhiên có thể trở mặt không chịu thừa nhận…”
“Với cháu, nói rồi chính là nói rồi, chưa nói là chưa nói.
Cháu nghĩ bạn gái của cháu, tất nhiên là tin tưởng cháu đấy.” Nói xong, An Tử Hạo quay đầu nhìn Thẩm Tinh Yên hỏi: “Có phải không?”
Thẳm Tinh Yên mạnh mẽ gật đầu.
“Ông xem…”
“Được rồi, đừng vòng vo nữa, cứ nói đi, tại sao chúng ta lại ở đây.”
An Tử Hạo dang tay ôm Thẩm Tinh Yên, nhìn một vòng quanh nhà, sau đó đặt chìa khóa nhà lên bàn thủy tỉnh, nói: “Ngôi nhà này bây giờ là thứ quý giá nhất của cháu, cháu giao nó cho hai người. Hai người ở cũng được, bán đi cũng được, đều là một lựa chọn tốt.”
Cha Vân mẹ Vân sững sờ một chút, bốn mắt nhìn nhau, sau đó hỏi An Tử Hạo: “Cậu đưa nhà cho chúng tôi sao?
Cậu cho rằng chúng tôi ham tiền của cậu à?
“Tử Hạo, bây giờ cậu đến với thiên kim nhà phú quý rồi, chẳng lẽ cậu đã quên hết lời thề non hẹn biển với Vân Hinh rồi sao?” Mẹ Vân liền bật khóc nức nở “Vân Hinh đã không còn nữa, hai bác muốn cháu ôm tro cốt của cô ấy sống cả đời này sao?” Giọng nói của An Tử Hạo đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Chưa nói đến là hai người không phải cha mẹ ruột của cháu, không có quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886852/chuong-944.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.