Tuy nhiên, đây giống như biểu hiện cảm xúc bình thường của người phụ nữ, tình yêu có thể giúp một người trưởng thành nhanh chóng, vì vậy, dù Đường Ninh có cảm thấy đau khổ một chút nhưng cô ấy hoàn toàn không có ý định xen vào.
Chẳng mấy chốc… trời cũng hửng sáng, Thẩm Tinh Yên nhàn nhạt ngồi dậy khỏi chiếc giường lớn, chỉ thấy trên bàn cạnh giường có một chiếc điện thoại giống hệt chiếc điện thoại cô đã dùng trước đây. Đúng vậy… giống như đúc.
Thẩm Tinh Yên đầu tóc bù xù lao ra khỏi phòng, nhìn thấy Đường Ninh đang chuẩn bị bữa sáng, cô lập tức hỏi: “Chị Ninh, điện thoại di động này ở đâu ra vậy?”
“Tối hôm qua có người gửi tới.” Đường Ninh thản nhiên đáp.
“Anh ấy… anh ấy bỏ đi mà không nói gì sao?”
“Dặn dò chị đừng quấy rầày giác ngủ của em, để em nghỉ ngơi thật tốt.” Đường Ninh nói xong, cầm lấy bữa sáng cho Mặc Đình rồi bước ra khỏi phòng bếp.
Tuy nhiên, nhịp tim của Thảm Tinh Yên tăng nhanh, giống như đang lo lắng.
Chính vì hành vi của An Tử Hạo mà tối hôm qua có tâm trạng muốn chết, bỗng nhiên sau cơn mưa trời lại sáng.
Tình yêu…
Thực ra, đó chỉ là một điều phi lý như vậy, không ai có thể nói ra quy luật và có lý do của nó.
“Em có chắc chắn muốn đi đến buồi biểu diễn với bộ dạng như thế này không? Trợ lý đã đợi em rất lâu rồi…” Một lúc sau, Đường Ninh đi trở lại phòng bếp, chỉ vào vị khách đang ngồi trong phòng khách.
Thẩm Tỉnh Yên quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-ong-xa-cuc-pham/886851/chuong-943.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.