Dương Uyển Linh đang chăm chú theo dõi, đột nhiên bị gọi theo phản xạ giật bắn, ngơ ngơ ngác ngác đứng lên, vừa đi vừa nghĩ, bảo mình đến làm gì nhỉ?
Hai người cách nhau hơn ba mét, Dương Uyển Linh tiến về phía trước, khi còn cách Diệp Gia Quân một bước chân cô liền dừng lại: “Anh...” quen miệng gọi anh, cô vội sửa lời, “Diệp Tổng gọi tôi?”
Còn diễn cái gì nữa? Diệp Gia Quân bất mãn nhướng mày, không cho đối phương đường lui, bắt lấy cổ tay Dương Uyển Linh dùng lực kéo về.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, lúc Dương Uyển Linh kịp phản ứng cả người đã lọt thỏm ngồi vào lòng Diệp Gia Quân. Điều đầu tiên khi trải qua cơn kinh hãi là chất vấn vị “tổng tài bá đạo”, một mực đòi leo xuống. Điều thứ hai là ngoái đầu xem phản ứng Lương Như Vân.
Dáng vẻ của Lương Như Vân còn “đặc sắc” hơn cả trong tưởng tượng của Dương Uyển Linh. Hai mắt trợn lớn, miệng há to, máu trên mặt dường như rút cạn, trắng bệch và xanh xao.
Dương Uyển Linh hết hồn, quên luôn cả việc giãy giụa, rụt rè nắm góc áo anh giật nhẹ, nhỏ giọng: “Không phải bị chúng ta dọa cho sợ rồi đấy chứ?”
Khóe môi Diệp Gia Quân giật giật, bún nhẹ vào trán cô nhắc nhở: “Tập trung vào chính sự.”
Dương Uyển Linh bĩu môi ấm ức, gò má nóng ran, có ai tập trung chính sự mà ngồi với tư thế mập mờ này không?
Cử chỉ thân mật của Diệp Gia Quân cùng với Dương Uyển Linh đều được Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-cung-diep-tong/2121075/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.