Đồng Tịch cúi xuống.
"Chúng ta về đi."
Lục Tử Ngôn nắm lấy tay cô, giọng trầm ấm.
"Ngoan! Đừng để người không liên quan làm ảnh hưởng đến em."
Lại nghe Tô An Kiều cười, giọng điệu xem thường.
"Cô ta xem căn hộ nào chúng tôi liền mua căn hộ ấy."
Nhưng ngược lại với vẻ mừng rỡ, nhân viên ấy lại lúng túng.
"Xin lỗi hai vị. Chúng tôi làm việc đều theo nguyên tắc. Và hai vị khách quý đây chính là vị khách cuối cùng của ngày hôm nay. Nếu hai vị vẫn muốn mua xin quay lại vào sáng mai."
Tô An Kiều càng bất mãn.
"Các người có biết làm ăn không hả? Cái gì là giới hạn người mua."
"Xin lỗi, chúng tôi chỉ làm theo lệnh cấp trên."
"Cấp trên mấy người là ai? Tôi muốn gặp quản lý của anh."
Anh nhân viên khó xử.
"Chuyện này..."
Đồng Tịch ghé tai qua nói nhỏ.
"Hay là thôi đi. Chúng ta..."
"Không sao."
Tiêu Quang vừa chạy xuống liền nghe hết câu chuyện. Anh ta vội vàng chỉnh sửa lại quần áo.
"Tôi là quản lý ở đây. Tiểu thư muốn gặp tôi sao?"
Anh ta lại nhìn sang boss của mình. Sao mà phải phiền phức như vậy. Theo như tính boss liền sẽ thâu tóm ngay và luôn chứ đừng nói đến...
Cô ta đánh giá một vòng. Nhìn cũng không tệ.
"Anh nên xem lại cách làm việc của nhân viên của mình. Người đến mua nhà mà còn giới hạn."
Tiêu Quang cười cười khách sáo.
"Xin lỗi. Đó là quy định. Mời hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388912/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.