Lục Triều vừa đến thành phố B đã đi đến những bar có tiếng, nhà hàng sang trọng để cho người khác thấy sự giàu có của mình.
Tiêu Quang cũng quay lại để sắp xếp một số việc theo yêu cầu của boss mình. Anh ta khựng lại khi bên kia đường nhìn thấy Lục Triều.
Anh ta lấy điện thoại ra, tách tách vài tiếng liền gửi ảnh đi.
[...]
Hơn mười lăm giờ, anh ta đến khu nhà của Đồng Tịch. Nhìn một lần, anh ta lại không thể hiểu được boss đang nghĩ gì. Biệt thự sang trọng không ở mà lại đến một nơi nhỏ hẹp như vậy. Cuộc sống của boss sẽ càng thêm phức tạp hay sao.
Nghĩ cũng nghĩ không thông, anh ta ấn chuông cửa.
Cánh cửa mở ra.
Không ai khác là Lục Tử Ngôn.
"Boss tôi đã mang đến rồi. Ngài có thấy ảnh tôi gửi qua không?"
"Ừm!"
Tiêu Quang càng ngơ ra trước thái độ dửng dưng của boss mình.
Là hai chiếc điện thoại khá giống với loại anh đã ném vào mặt Hà Duy. Chỉ khác là được đặt chế một cặp riêng biệt.
Lục Tử Ngôn nhàn nhạt nói.
"Mang hủy đi."
"Hả?"
Chiếc điện thoại này giá trị thế nào mà boss lại... Thấy nó hoàn toàn không hư hỏng gì mà.
"Điện thoại có vấn đề gì không?"
"Bẩn rồi."
"..." Tiêu Quang nhìn đến đờ ra. Bẩn ở đâu vậy? Hay mắt mình có vấn đề rồi.
Nhưng cũng không dám nói thêm gì, anh ta nhận lấy.
"Boss! Ngài còn dặn dò thêm gì không?"
Lục Tử Ngôn gõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388911/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.