Một ngày dài cuối cùng cũng trôi qua. Hà Duy cùng Tô An Kiều là đối tác mới của công ty cô đang làm. Chắc chắn sau này, mọi thứ sẽ không dễ dàng. Tuy nhiên, cô tuyệt đối không bỏ cuộc. Thời buổi bây giờ tìm kiếm một công việc đã khó. Cố gắng gạt qua khó chịu trong lòng, cô cầm túi xách bước ra ngoài.
Trời bắt đầu đổ cơn mưa lớn.
Tí tách! Tí tách!
"Mình không mang ô phải làm sao đây." Cô lẩm bẩm.
Nhìn thời gian cũng không còn sớm. Cô lấy chiếc túi xách che trên đỉnh đầu chuẩn bị tư thế chạy.
Một chiếc xe màu đen đỗ lại trước mặt cô.
Đồng Tịch khựng lại nhưng khi cửa vừa mở cô hơi bất ngờ.
"Vào đi!"
Cô gật gật đầu, ngồi vào trong.
"Sao anh đến đây?"
"Em không mang ô. Tôi không yên tâm để em về nhà một mình giờ này."
Anh biết tính tiết kiệm của Đồng Tịch tất nhiên sẽ dầm mưa trở về nhà.
"Tôi có thể đón xe mà."
Anh cong môi, cũng không vạch trần lời nói dối của cô.
"Ừm!"
Đồng Tịch cúi đầu, bặm môi. Một lúc sau nhỏ giọng hỏi.
"Anh gọi xe hết bao nhiêu tiền?"
"Không đắt."
"Vậy... Là bao nhiêu?"
"Cô gái ngốc. Tôi vẫn có khả năng trả tiền thuê xe."
"Tôi không có ý đó mà." Đồng Tịch vội vàng xua tay. Sợ anh sẽ nghĩ cô xem thường anh.
"Ừm!"
Vẫn là câu đó. Đồng Tịch nhiều lúc cảm thấy đối với mình anh đã nói rất nhiều rồi. Thời gian qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388910/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.