Đồng Tịch thật sự là không thể nào chịu nổi bầu không khí này. Có cái gì đó không ổn một chút nào. Tay di chuyển xuống cổ anh, xương quai xanh...
Cổ tay cô bị giữ lại.
Chưa kịp phản ứng, gáy cô đã bị cố định bởi bàn tay thon dài. Đôi môi anh đào được phủ kín hòa vào hơi thở mang theo mùi bạc hà nhàn nhạt mát lạnh quấn quanh chóp mũi.
Mắt cô mở to đầy kinh ngạc.
Một giây tiếp theo lại nhắm mắt bắt đầu cảm nhận sự kích thích trong khoang miệng mình. Sao lại lạ lẫm như vậy... Đây là cảm giác gì? Khiến người khác tham luyến vừa trầm luân vào nó. Ngôn Tình Hài
Lục Tử Ngôn khẽ cười cọ cọ vào chóp mũi cô. Giọng trầm ấm.
"Cảm nhận được không?"
Đồng Tịch nuốt nước bọt, đẩy anh ra. Hơi thở rõ ràng đang rối loạn.
"Anh tự lau đi."
Cô đặt khăn lên tay anh chạy ra khỏi phòng.
Khép chặt cửa lại, tay cô đặt lên ngực mình.
Lại nhớ đến nụ hôn bất ngờ vừa rồi... Tay vô thức chạm lên môi. Cô nở nụ cười mà đến bản thân mình cũng không nhận ra.
[...]
***
Lăng thành, thành phố S.
Tập đoàn Lục Thị.
Phòng chủ tịch.
Lục Tôn híp mắt nhìn vị trí ghế chủ tịch trước mặt. Một lúc lâu lại nở nụ cười, ông ta tiến về chiếc ghế ấy ngồi xuống. Nhắm mắt vẻ mặt đầy hưởng thụ. Mở mắt ra, miệng mấp máy môi nhưng ánh mắt đều là sự độc ác.
"Louis à! Mạng mày có lớn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388909/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.