Lục Tử Ngôn không trêu cô nữa.
"Được rồi! Tôi ra ngoài. Em cứ tự nhiên tắm."
Như sợ cô vẫn còn ngại, anh lại bồi thêm một câu.
"Yên tâm, tôi sẽ không vào lúc em đang tắm."
"..." Đồng Tịch gương mặt ửng hồng cúi gằm mặt xuống. Hai chân cọ xát vào nhau.
Khi cánh cửa khép lại cô mới dám ngẩng mặt lên thở dài, đưa mắt hướng về phía phòng tắm mở trước mặt.
Cuối cùng, cô cũng phải tắm rửa sạch sẽ trước đã. Dù sao cô cũng tin con người Lục Tử Ngôn.
Bên ngoài, Lục Tử Ngôn dường như đang nói chuyện với ai đó. Chỉ thấy người trước cửa gật đầu rồi rời khỏi. Cũng không rõ mặt vì anh ta đội mũ lưỡi trai, kính râm và quần áo kín đáo.
Đồng Tịch vừa bước ra thấy cánh cửa vừa khép lại.
"Ai đến vậy?"
Ngược lại, Lục Tử Ngôn vẫn điềm đạm đẩy xe lăn vào trong. Anh hướng mắt về phía hai chiếc điện thoại trên bàn.
Đồng Tịch cũng nhìn theo.
"Điện thoại này... Sao lại là hai chiếc. Còn rất giống nhau."
Lục Tử Ngôn cũng rất nghiêm túc cầm lên xem.
"Nhân viên bán căn hộ này vừa mang đến. Vừa đúng lúc, điện thoại em cũng hỏng rồi."
"Sao?"
"Đãi ngộ của họ. Em quan tâm làm gì."
"Ừm! Chỉ là, điện thoại của anh khá giống nhau."
"Giá thành tương đối rẻ. Không ai mang đồ tốt đến tặng em cả. Không phải sao."
Đồng Tịch càng nghe càng thấy có lí. Cô vui vẻ cầm lên xem. Điện thoại này đúng là kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ket-hon-chop-nhoang-am-ap-tu-anh/3388913/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.