Lâm Tư Hàm buông lỏng phòng bị, toàn thân cũng bắt đầu không tự chủ được mà phối hợp với người đàn ông đang đè lên người mình. Khẽ nhếch môi làm tín hiệu mời gọi Thẩm Diệc Bạch. Đầu lưỡi của anh không một động tĩnh tiến vào, hệt như muốn lấy hết dưỡng khí trong miệng cô.
“Anh…” Lâm Tư Hàm muốn hỏi sao anh lại ở đây.
Đang đứng ở đầu sóng ngọn gió, sao anh có thể đứng chung với mình ở đây được. Trong báo cáo những ngày qua, Thẩm Lập Quốc tuy chưa tỏ rõ thái độ, nhưng thái độ của ông ta lại rất rõ ràng. Chỉ cần Thẩm Lập Quốc ông còn sống một ngày, thì tuyệt đối không để cho cháu trai mình cưới một con đào hát không có chút bối cảnh nào.
Thẩm Diệc Bạch chạm vào cần cổ tinh tế của cô, tay vuốt ve, môi chạm môi “Ưʍ.”
Trong phòng không bật đèn, cửa sổ mở, màn trong phòng hoàn toàn kéo xuống. Rất tối. Phòng ở tầng rất cao, gió đêm vén một góc rèm cửa, có tiếng vang sột soạt.
Rèm cửa sổ bị sức gió vén lên, ánh đèn yếu ớt hắt vào. Một luống sáng trắng rọi lên mặt Lâm Tư Hàm, giúp cô thấy rõ người đàn ông đang dây dưa với mình. Ánh mắt cô xuyên vào đáy mắt anh, đọc mãi vẫn không hiểu ý trong mắt anh.
Du͙ƈ vọиɠ mờ nhạt, nhưng chiếm hữu thì lại mãnh liệt.
Vô cùng mâu thuẫn.
Lâm Tư Hàm quàng hai cánh tay trần lên cổ anh, kéo anh cúi xuống, chủ động nâng môi lên, làm cho nụ hôn đột ngột bất động của anh càng thêm sâu và kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-sua-vi-muoi/969073/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.