Hoàng Gia Cát Linh hít lấy hơi thật dài, thở ra một cách nhẹ nhàng, cố trấn tĩnh bản thân phải tự tin khi đứng trước đám đông.
Tiết mục diễn ra khá suôn sẽ khi mọi người ai nấy cũng biểu diễn hết mình với bao tâm huyết.
Nàng Bạch Tuyết nằm yên lặng trong quan tài bên cạnh một cái cây lớn ' Hoàng Nhật ', thì tiếng vó ngựa vang lên hiện ra một chàng hoàng tử khôi ngô tuấn tú.
Tình tiết khiến cho khán giả bên dưới hào hứng hò hét không dứt bởi nhan sắc mĩ miều hiếm có.
" Thật là xứng đôi!! "
Ai nấy cũng bất giác hét lên cảm nhận của mình mà chẳng để ý đến, nụ hôn đặt nhẹ lên môi Bạch Tuyết không hề có bàn tay nào cản lại.
- Kh-khoan đã.....Ngô Doãn Nam cậu ấy hôn thật!????
Cái cây ngay cạnh đó rung lên dữ dội, gương mặt biến sắc rồi lại yên lặng.
Kết thúc buổi biểu diễn, cả nhóm quay vào cánh gà trong khi Cát Linh còn chưa hết sốc. Cô đơ người, muốn tìm Ngô Doãn Nam hỏi chuyện thì lại chẳng thấy đâu.
Bỗng nhiên tiếng ồn áo xúm vào tấp lập bên ngoài xa kia, cô vội chạy theo khi nghe thấy có đánh nhau.
Vừa kịp chạy đến thì Ngô Doãn Nam đã bầm giập nằm bẹp dưới đất bị Hoàng Nhật ngồi đè lên túm áo rồi.
Cát Linh xanh mặt gấp gáp lao đến ngăn cản, đẩy mạnh Hoàng Nhật ra phía sau vội đỡ lấy Doãn Nam đứng dậy.
" Cậu có sao không???? "
Doãn Nam rón rén từ từ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-ngot-vi-chanh/3414908/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.