Cô nghe anh ủy khuất tra hỏi, mà cũng lúng túng. Thật ra cô không có thù dai gì cả đâu! Chỉ là vô tình nhớ lại mà thôi, hoàn toàn không có suy nghĩ sẽ làm anh bẽ mặt.
Kể ra cũng thật lạ lùng! Từ lúc gặp anh và quen biết anh đến nay, trong mắt cô anh không phải là kiểu người trốn học, ăn chơi sa đoạ, càng không phải kiểu người ngỗ ngược, quậy phá. Hoài Du học rất giỏi, phải gọi là xuất sắc mới đúng, ngoài trừ không có hứng thú với môn văn nhưng điểm vẫn ở hạng top ra và tính khí lên xuống thất thường thì không có điểm nào để trừ.
Vậy mà ngay từ lần đầu gặp gỡ, anh đã để lại cho cô ấn tượng xấu. Chỉ là cô không hiểu rốt cuộc là chuyện không tốt đến mức nào mà khiến một học bá như anh phải tìm đến thuốc lá để giải toả?
Việc học căng thẳng sao? Hay là có vướng mắc khác mà Hoài Du không giải quyết được?
Khó lắm! Hoài Du là người thông minh, nhạy bén, làm gì có chuyện nào làm khó anh chứ!
Nghĩ đi nghĩ lại càng thấy rắc rối, khó hiểu. Ngân Tâm mạo muội hỏi anh một câu: “Chuyện xấu nào mà khiến cậu phải dùng đến mấy cái độc hại đó?” Ý cô là ngoài trừ thuốc lá ra thì hôm ở nhà hàng, cô còn thấy anh muốn dùng cả bia rượu.
“…”
“Là vì việc học hành quá áp lực sao?”
Anh nhẹ lắc đầu, hàng mi trĩu xuống, qua đôi mắt ấy Ngân Tâm thấy rõ nét u sầu đi theo với nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong/3390004/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.