Dù trời vẫn còn sáng như cũng đã sắp vào tháng 10, trời sẽ rất nhanh sẽ tối, Ngân Tâm vội vã đến phòng thể dục dụng cụ dọn dẹp nhanh rồi trở ra, dù sao phòng cũng rất rộng, mà cô thì rất sợ tối.
Từ bé đã sợ, lớn lên một chút vì tác động bên ngoài mới dần tốt hơn một vài phần, ít ra thì cô vẫn có thể đứng dậy đi tìm đường đến nơi có ánh sáng, chứ không như lúc nhỏ ngất đi.
Cô nhanh nhẹn sắp xếp lại mấy trái bóng bầu dục được vứt lung tung ra sàn nhà, mấy cậu bạn chơi bóng xong là lại đụng đâu vứt đó, rõ ràng là có rổ mà lại không bỏ vào. Thật lơ đãng mà!
Thu dọn vài thứ thứ lặt vặt mà mãi chẳng để ý có người ở phía sau đang quan sát chầm chầm lấy mình không rời mắt.
Ngân Tâm quay ra liền bị doạ cho một phen kinh hãi, tim như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, mặt tái mét vì sự xuất hiện trong thầm lặng không một tiếng động của Lạc Hoài Du.
“Ôi mẹ ơi!”
“Sao?” Anh tựa lưng vào tường, miệng mút kẹo khoanh tay lên tiếng để đáp lại.
“Cậu… vào đây khi nào thế?” Ma hay sao mà vào chẳng có tiếng động.
“Từ ban đầu.”
“Sao cậu lại vào đây?”
“Sợ cậu lại bị bắt nạt.”
“… hửm?” Cô ngơ ra chưa hiểu ý anh.
Anh ung dung phóng lên bàn nhẹ tênh, phủi bụi vài cái rồi mới ngồi lên, xong xuôi mọi chậm rãi nói: “Mấy cô bạn kia ở ngay nhà vệ sinh bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong/3390002/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.