“Thầy không có ý định xem CCTV ạ?” 
Mấy cô bạn khi vừa nghe nhắc đến camera, mặt mày tái nhợt hẳn, biểu cảm hoảng loạn trốn tránh. 
Hải Quỳnh nói năng loạn xạ, cố che giấu: “Không phải… không được, xem camera làm gì ạ? Cậu ấy… nhận lỗi rồi mà ạ! Cô ơi… à không thầy ơi… không cần xem camera nữa đâu.” 
Ban nãy mấy cô gái nghe thấy cô nhận lỗi trong lòng vui vẻ hả hê không ngừng, nhận tiện mượn tay giáo viên dạy cho cô một bài học, vừa hay che giấu được mấy hành vi xấu xa của mình. Cứ tưởng đang ở trên mây, nào ngờ đã bị hắn một lời kéo xuống đất, không kịp phản ứng. 
Lạc Hoài Du năm ngoái đã phát hiện ra bí mật của mấy cái camera giám sát trong trường. Chỉ cần quan sát kỹ một chút sẽ thấy đây là camera Analog, nhìn vào sẽ thấy micro ở gần ống kính và nhìn vào cổng AUDIO IN, thấy một jack cắm vào đó, ắt hẳn camera có khả năng ghi âm. 
“Nếu không lầm thì với sự đầu tư vào công nghệ tân tiến của trường chúng ta thì CCTV cũng có chức năng ghi âm thầy nhỉ?” 
“Ghi… ghi âm sao?” Hân Nghiên mí mắt giật giật, lộ ra sự lo sợ qua đôi mắt. 
Giờ thì toang cả rồi! Không những có camera ghi được mấy hành vi ỷ đông hiếp yếu của bọn họ, mà còn ghi âm luôn được cả mấy lời nói chế giễu danh dự dành cho Ngân Tâm. 
Lần này lớn chuyện thật rồi! Vốn chỉ muốn uy hiếp cô một chút để cô thấy sợ mà rút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/keo-duong/3390001/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.