🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nghiên Giai Tuệ đưa anh đến một câu lạc bộ và cô đã bao hết một tầng vì ngày hôm nay là sinh nhật của anh.

Ngay khi Thiệu Vỹ Khang mở cửa phòng ra thì pháo giấy được bắn ra và mọi người đều hát mừng sinh nhật anh.

Nghiên Giai Tuệ cũng nhanh chóng hòa vào đám đông vừa hát vừa vỗ tay một cách vui vẻ.

Du Nhưỡng Nhưỡng bưng bánh kem và đưa nó cho Giai Tuệ.

" Cầu nguyện đi!! "_ Nghiên Giai Tuệ bước đến trước mặt anh, trên tay là chiếc bánh kem vị socola do cô đặt riêng từ trước.

Để chuẩn bị cho ngày hôm nay, Giai Tuệ đã lên kế hoạch từ nhiều ngày trước. Mọi thứ đều được chuẩn bị một cách kĩ càng và Nhưỡng Nhưỡng cùng Minh Viễn thì muốn đích thân trang trí cho anh.

Ở kiếp trước, sinh nhật Vỹ Khang thì Giai Tuệ cũng chuẩn bị quà qua loa thôi. Nhưng nó đã dừng lại kể từ khi cô cưới chồng và cô dường như đã quên đi ngày sinh nhật của anh.

Vào ngày sinh nhật của mình, Thiệu Vỹ Khang thật sự rất cô đơn. Anh không thổi nến, cũng không ăn tiệc mà chỉ ở nhà cả một ngày chờ đợi một tin nhắn chúc mừng từ cô.

Nghiên Giai Tuệ không biết những món quà mà cô tặng qua loa kia lại được anh giữ gìn một cách cẩn thận nhất, nâng niu như một món bảo vật vậy.

Thiệu Vỹ Khang nhìn cô, trong mắt tràn đầy hạnh phúc.

Anh nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện. Sau đó thì thổi nến.

Hôm nay không chỉ có những người bạn thân nhất mà còn có những người khác nữa. Đều là bạn bè trong vòng tròn bạn của Vỹ Khang.

Có cả Nhất Quán Lâm, cả lớp chọn đều đến chúc mừng sinh nhật Vỹ Khang trừ một vài bạn học bận việc ra và Nguyệt Hạ Lan cũng không được mời.

" Tại sao lại mời cậu ta vậy? "_ Minh Viễn nhìn Quán Lâm và Nhưỡng Nhưỡng đang ngồi cạnh nhau bằng nữa còn mắt.

" Không phải là các cậu lên kế hoạch à? " Vỹ Khang uống một ngụm rượu trái cây, mắt luôn hướng về Giai Tuệ.

Hôm nay cô đặc biệt xinh đẹp trong chiếc váy màu xanh ngọc xinh xắn làm tôn lên làn da trắng sáng của mình.



" Là Nhưỡng Nhưỡng với Giai Tuệ mời đấy. "

" Cũng không tệ! "

" Điên rồi, yêu vào thì điên rồi. "

" Vỹ Khang, lên hát một bài đi. "_ Chương Tường Vũ đi tới đưa mic cho anh.

Vì giữ cho không khí náo nhiệt lên anh lôi thêm cả Minh Viễn lên. Mọi người cùng nhau ca hát vui vẻ.

Chuông điện thoại của Giai Tuệ vang lên nhưng vì nhạc quá lớn mà cô không nghe thấy. Đến khi cô phát hiện ra thì đã là hơn 30 phút sau và đó là các cuộc gọi nhỡ của người theo dõi mà cô cài để theo dõi Nguyệt Hạ Lan.

Nghiên Giai Tuệ đi ra ngoài để gọi điện thoại lại và Vỹ Khang đã nhìn thấy điều đó.

" Có việc gì sao? _ Giai Tuệ

" Nguyệt Hạ Lan đã lén vào trong câu lạc bộ mà cô đang ở. Tôi không thể vào trong được vì bảo vệ không cho phép. "

Nghiên Giai Tuệ hơi cau mày, bước tới gần lang cang nhìn xuống dưới. Tuy còn khá sớm nhưng bên dưới cũng đang rất đông người, Nghiên Giai Tuệ không nghĩ là Nguyệt Hạ Lan dám làm gì đâu.

" Ừ, tôi biết rồi. Để tôi ra đưa anh vào."

Nghiên Giai Tuệ cúp máy vội đi xuống dưới.

" Đi đâu vậy? "– Vỹ Khang đi từ phía sau cô.

Nhưng có vẻ như là Giai Tuệ lại không nghe mà vẫn chạy đi.

Thiệu Vỹ Khang híp mắt nhìn cô.

" Anh tìm cô ta đi. Nếu cô ta dám làm ra chuyện gì quá đáng thì anh cứ bắt cô ta lại, hôm nay là ngày quan trọng không thể để xảy ra chuyện gì được. "

Nghiên Giai Tuệ vừa đi vừa nói với người đó.



" Ai vậy? "_ Thiệu Vỹ Khang nhìn cô và người đàn ông đó.

" Cậu... sao cậu lại ở đây? "_ Giai Tuệ giậc mình vì không biết anh đứng đó từ bao giờ, ra hiệu cho người đó đi làm việc của mình rồi cô bước lại gần Vỹ Khang.

" Đó là ai vậy? "_ Vỹ Khang nhìn theo bóng lưng người đó tiếp tục hỏi.

Nghiên Giai Tuệ hơi mím môi nhưng cuối cùng vẫn nói ra.

" Nguyệt Hạ Lan đang ở đây, người đó là người theo dõi cô ta."

Thiệu Vỹ Khang nhìn cô không biết đang nghĩ gì.

Nghiên Giai Tuệ nhìn sắc mặt anh có vẻ không được tốt nên nhanh chóng nắm tay anh rồi cùng nhau quay về phòng bao.

Không thể để Nguyệt Hạ Lan làm ảnh hưởng đến tâm trạng của mọi người được.

Nhưng vấn đề Nghiên Giai Tuệ không ngờ được đó là người theo dõi không tìm được Nguyệt Hạ Lan trong câu lạc bộ. Sau đó dường như cô ta giống như không còn tồn tại trên cõi đời này vậy vì cô ta không đi học nữa, cũng không ai biết lý do là gì.

Nghiên Giai Tuệ đã nghĩ ra rất nhiều khả năng, nếu như Nguyệt Hạ Lan còn ở trong nước thì chắc chắn sẽ tìm được tung tích của cô ta. Nhưng sau tất cả thì chỉ đổi lại một con số 0 mà thôi.

Đi nước ngoài? Khả năng đó rất thấp vì gia đình cô ta đang rơi vào khủng hoảng tài chính nghiêm trọng, đến cả tiền ăn cũng phải vay mượn thì sao có thể?

Thiệu Vỹ Khang khi biết chuyện đã có nghi ngờ trong lòng nhưng anh không nói ra, chỉ âm thầm tìm hiểu.

" Như vậy là xong rồi à? Dễ dàng như vậy? "

Nghiên Giai Tuệ ngồi trên sofa trong nhà của Vỹ Khang, hai chân gác lên đùi anh. Cảm giác mọi chuyện đang diễn ra quá suôn sẽ khiến cho cô cảm thấy vô cùng kì lạ.

" Đừng suy nghĩ nữa. Quan tâm chúng ta thôi là được. "

Thiệu Vỹ Khang đưa tay vuốt tóc cô trấn an.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.