" Xin chào~ "
Buổi sáng cuối tuần, Nghiên Giai Tuệ dậy rất rất sớm. Cô trang điểm thật xinh đẹp rồi chạy sang nhà của Vỹ Khang nhưng anh thì vẫn còn đang ngủ.
" Dậy sớm vậy? "_ Thiệu Vỹ Khang nghe thấy tiếng của cô thì mở mắt nhưng giọng vẫn còn khàn khàn, đôi mắt rõ ràng là không mở lên nổi.
" Cậu dậy trễ thì có ấy, hôm qua thức khuya lắm có đúng không? " Nghiên Giai Tuệ leo lên giường nằm lên trên người của anh.
" Ừm... không ngủ được. "
Thiệu Vỹ Khang kéo cô lên một chút để cô không bị tuột xuống.
" Vậy thì ngủ thêm một xíu đi. " Giai Tuệ áp má lên ngực anh cảm nhận được nhịp tim đang đập một cách mạnh mẽ.
" Được!"
Nghiên Giai Tuệ mở điện thoại lên, kéo xuống chế độ im lặng rồi nằm đó lướt điện thoại.
" Vỹ Khang này! "
" Ừm~?"
Cậu còn muốn ngủ nhưng thằng em của cậu đã dậy rồi nè. " Giai Tuệ chạm nhẹ vào nơi đó của anh."Ui da~
Thiệu Vỹ Khang giật mình ngồi dậy vậy là Nghiên Giai Tuệ đã bị rơi thẳng thì trên giường xuống dưới đất.
" Có đau lắm không? Xin lỗi nhé! " Thiệu Vỹ Khang vội vàng leo xuống giường bế cô lên.
" Cậu phản ứng mạnh như vậy làm gì chứ? "_ Nghiên Giai Tuệ hơi cau mày vì lúc nãy té xuống, khủy tay đập xuống sàn còn hơi đau.
" Ai bảo cậu chạm vào nó chứ. Để tớ xem có sao không. "– Vỹ Khang kéo tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-khong-doi-troi-chung-yeu-toi-/3745877/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.