Không biết đã chạy bao lâu cuối cùng Trần Quốc Hưng cũng chạy lên tới đỉnh núi, cả người ướt đấm mồ hôi, hơi thở đứt quãng, hắn buông cái giường xuống rồi ngổi thở hồng học, từ lúc đạt đến Địa Chi Tiên Thể đến nay, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy mệt mỏi như vậy, toàn thân lúc này sức lực muốn nhấc một ngón tay cũng không còn.
Nhìn xung quanh Trần Quốc Hưng thở phào, nơi này có một tòa kiến trúc to lớn, ở giữa cánh cửa kia có ghi mấy chữ, bất quá Trần Quốc Hưng chẳnh hiểu cái gì, ngồi nghỉ thêm một canh giờ Trần Quốc Hưng mới run rẩy đi lại đánh thức ba người Tống Như Ngọc, Nam Tư Uyển Ngô Hạ.
“ Ui.”
Ngô Hạ vừa tỉnh lại liền đứa tay ôm lấy mặt, điệu bộ nhăn nhó, Nam Tư Uyển cùng Tống Như Ngọc mất một lúc sửng sốt nhìn nhau nói.
“ Chúng ta tranh giành đồ ăn với Ngô Hạ.”
“ Các ngươi như thế nào lại rút kiếm tranh đồ ăn với ta, quái lạ vậy mà ta cũng rút kiếm đánh với các ngươi vì mấy miếng thịt.”
Ngô Hạ ôm mặt cũng quái dị nói, Trần Quốc Hưng gật gù giải thích.
“ Các ngươi hít phải Dục Ma Tỏa Hồn Hoa.”
“ Cái gì?”
Cả ba người đều biết loại dị thảo đó đều giật mình lên tiếng, sau đó đồng loại nhìn về phía Trần Quốc Hưng.
“ Ca ca vậy chúng ta làm sao mà thoát khỏi đó.”
Tống Như Ngọc nghi ngờ lên tiếng, Trần Quốc Hưng lau mồ hôi trên chán rồi chỉ vào quần áo vẫn còn thấm đẫm mồ hôi của mình nói.
“
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-thu-ho-vu-tru-thien-dia-sat-than/282930/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.