Nụ hôn nóng bỏng làm cơ thể cậu rạo rực, khiến đầu óc cậu trống rỗng, cả cơ thể như chẳng thuộc về bản thân. Nhưng nó không hề dịu dàng như lúc trước, là thô bạo, là cưỡng đoạt bắt ép người khắc phục tùng dưới chân hắn.
Lam Hạ thật tình rất muốn đẩy hắn ra bởi vì cậu không thể thở được nhưng làm sao đây, cơ thể cậu hoàn toàn bất lực, đến cả nước bọt cậu cũng không thể kiểm soát được mà nhễ nhãi.
Thông khí ngày càng hao phần khiến mặt cậu đỏ bừng cả lên, bản năng giúp cậu lấy hết sức bình sinh, cố gắng đẩy hắn ra. Nhân lúc hắn còn chìm đắm trong nụ hôn, Lam Hạ thành công đẩy hắn ra. Cậu hít lấy hít để, ánh mắt căm thù hướng thẳng đến người đối diện, nếu không phải vì đang cần không khí thì cậu đã chửi chết hắn.
- Cái đồ chó má!
Hạ Vi Vũ chẳng có chút gì khó chịu, hắn chỉ đơn thuần cười một cái, vừa đẹp để khiêu khích Chu Lam Hạ.
- Chó má, nếu em muốn.
- Anh muốn gì?
- Quá rõ ràng rồi chẳng phải sao? Nhưng trước tiên phải bế em ra sofa cái đã, nhìn em đau đớn như vậy, tôi thật thương sót.
Hạ Vi Vũ giờ đây không còn là Hạ Vi Vũ của 5 phút trước, hèn hạ cầu xin bất cứ ai, hắn chẳng khác gì một con thú hoang vồ vập mà cưỡng đoạt. Nói trắng ra hắn chính là một con thú hoang, một con sói nham hiểm và thông minh, những thứ hắn không có được thì không ai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ke-luy-tinh-bi-ton-thuong/3544658/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.